Vầng dương chìm
khuất hoàng hôn
Rằm trung thu
tỏa sáng mồn một trăng
Đêm mười sáu phủ
mây giăng
Cõi không bàng
bạc nguyệt dằng dặc lu.
Trong vòng thiên
địa du du(*)
Có người đi giữa
mịt mù nhân gian
Mải mê lối dọc
đường ngang
Biết trăm năm đã
dặm ngàn vẫn mơ.
Cũng khao khát đến
dại khờ
Tưởng còn trẻ
thuở mong chờ trung thu
Người xưa đã
khuất sa mù!
Người sau biết
có duyên thù tạc nhau?(**)
Gìn lòng giữ dạ
thanh tao
Vui cùng hoa
thắm với màu cỏ xanh
Tháng ngày vùn
vụt qua nhanh
Hôm nay rồi sẽ
trở thành xưa xa.
Trăng thu bao độ
khuyết nhòa
Bên kia sườn dốc
xế tà gầy hao
Ngẫm âu thế sự
ba đào
Trò đời danh lợi
ồn ào bán mua.
Mặc ai tranh
đoạt hơn thua
Ta gieo lục bát
ngang mùa trung thu.
Ngô Chí Trung
Trung thu Canh
Tý - 2020
(*) thiên địa du
du (天 地 悠 悠): trời đất rộng lớn.
(**) mượn ý
trong bài “Đăng U Châu đài ca”:
Tiền bất kiến cổ
nhân
Hậu bất kiến lai
giả
(Phía trước không
thấy người xưa, phía sau không thấy ai đến).
Toàn văn bài thơ chữ Nho:
前不見古人,
後不見來賈。
念天地之悠悠,
獨愴然而涕下。
Đăng
U Châu đài ca
Tiền bất
kiến cổ nhân,
Hậu bất kiến lai giả.
Niệm thiên địa chi du du,
Ðộc sảng nhiên nhi thế há.
Dịch
nghĩa
Phía trước
không thấy người xưa
Phía sau không thấy ai đến
Ta nghĩ rằng trời đất rộng lớn mênh mông
Riêng ta đau lòng rơi lệ.
Trước không gặp được người
xưa
Người sau chờ mãi sao chưa tương phùng
Nghĩ trong trời đất vô cùng
Ta rơi nước mắt khóc dùm cho ta.