Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2020

Cầu trời thuận gió hòa mưa

 “…Ngựa đua dưới nước/Tàu chạy trên bờ/Lên núi đặt lờ/Xuống sông bửa củi…”

(Vè nói ngược.)


Tưởng là nói ngược mà chơi

Dè đâu trời đất chuyển dời đổi thay

Âm u đêm giữa ban ngày

Đất bằng nổi sóng, cây lay rác bèo.

 

Tai trời ách nước gieo neo

Cả cơ nghiệp thoáng trôi vèo lênh đênh

Dân tình phấp phỏng buồn tênh

Thuyền bơi trên lộ, người lên mái nhà.

 

Chạch làm tổ đẻ ngọn đa(*)

Heo nằm giường nệm xem ra dị thuòng!

Sạt đồi lở núi: tai ương

Cõi dương gian bỗng tang thương chẳng chừa.

 

Cầu trời thuận gió hòa mưa

Qua cơn khổ nạn cho vừa tịnh yên.

 


Ngô Chí Trung

  31-10-2020

(hình ảnh minh họa trên internet)

(*) mượn ý trong bài ca dao:

“Bao giờ rau diếp làm đình /Gỗ lim làm ghém thì mình lấy ta /Bao giờ chạch đẻ ngọn đa/ Sáo đẻ dưới nước thì ta lấy mình.”

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2020

HƯ ÀO

Xin em đừng nói thật lòng

Để tôi nuôi ảo vọng trong dại khờ

Bềnh bồng lơ lửng cơn mơ

Thuyền neo bến đỗ bên bờ nhớ quên.

 

Thì em quay mặt giấu tên

Trái tim bé bỏng chông chênh nhịp thừa

Miệng cười mắt liếc đong đưa

Sầu riêng rụng xuống vườn xưa điêu tàn.

 

Biết là hư ảo dối gian

Vết đau rữa mục giữa hoang phế đời.

 


Ngô Chí Trung

  19-10-2020

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

AI SAN SỚT NIỀM… ?!

 Ngày em lẳng lặng qua cầu

Thả lời hẹn ước chìm sâu mất rồi

Hững hờ nước chảy bèo trôi

Gió hiu hắt bến bồi hồi khúc ru.

 

Em đi bỏ lại mùa thu

Để vầng trăng khuất mây mù giăng mưa

Câu thơ đọng vũng sầu xưa

Gót chân du mục mòn tưa nẻo đời.

 

Câu thơ rụng phía chiều vơi

Dường như vần điệu cũng hời hợt sai

Thơ mềm như tóc xõa vai

Đã theo người khuất dặm dài quan san.

 

Vàng thu nhuộm áo thu vàng

Câu thơ rơi giữa nhân gian tím bầm

Em đi bỏ hội trăng rằm

Bỏ tôi lỡ cuộc trăm năm ngỡ ngàng.

 

Mình tôi ôm mộng dở dang

Tìm trong nắng bóng thu tàn xa khơi

Chia tay nhau bến ga đời

Tiễn mùa thu cũ về nơi cuối ngàn.

 

Chờ heo may lạnh về ngang

Gọi khàn giọng réo ai san sớt niềm…?!

 


Ngô Chí Trung

  18-10-2020

 

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

MÙA THU LẠC NGƯỜI

 


Em đi ngày tháng mù sương

Hàng cây nghiêng ngả bên đường tiễn đưa

Ta ngồi đọc lại thư xưa

Yêu thương chừng ấy cũng vừa mặn môi.

 

Mực nhòe dĩ vãng xa xôi

Trả em ước vọng đâm chồi xanh rêu

Ta qua bờ dốc xế chiều

Tóc phai màu nhớ chân xiêu lối về.

 

Em đi ngàn dặm sơn khê

Lẻ loi ta đứng bên lề vẫy tay

Lối xưa cỏ biếc dấu hài

Mùa đi bỏ lại tàn phai buốt hồn.

 

Nhớ gì như khói hoàng hôn

Nhớ sương buổi sớm lạnh dồn heo may

Nhớ ngày tay ấm trong tay

Mộng lòng chắp cánh mơ dài uyên ương.

 

Từ em bước tới đoạn trường

Mới hay từ bấy tơ vương lỡ làng

Ta về dưới ánh trăng tan

Nghe thu vụn vỡ mộng tàn phù du.

 

Hình sương bóng khói xa mù

Ta lơ ngơ giữa mùa thu lạc người.

 


  Ngô Chí Trung

Hậu trung thu 2020