Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

LỤC BÁT TÌNH THƠ (II)



11
Duyên xưa mộng vẫn xanh rì
Người đâu gặp gỡ từ khi… đến giờ
Nõn nà mười ngón ngón tay thơ
Vuốt ve suối tóc xõa hờ trên vai.

12
Biết là tóc sẽ màu phai
Tay trong tay nắm tình lai láng tràn
Đêm tàn ngắm ánh trăng tan
Bình minh lên chốn địa đàng là đây.

13
Hoa cau trắng lối rụng đầy
Thênh thang góc nắng chiều vây ráng hồng
Gió lùa sóng gợn dòng sông
Lắng hơi hoa cỏ say nồng nàn hương.

14
Nồng nàn ngày đẫm giọt thương
Đêm nghe chăn gối tình vương vấn chờ
Tình vương yếm áo ơ hờ
Đêm chìm đắm lúc môi đờ đẫn môi.

15
Đôi tim rạo rực bồi hồi
Gió im mây lặng đêm trôi khẽ khàng
Thẹn thùa trút bỏ đoan trang
Rụt rè buông lỏng then càn khôn lơi.

16
Đồi căng ngực vuốt ve mời
Khăn xô xiêm lệch áo hời hợt nghiêng
Ngẩn ngơ khe suối ngọc tuyền
Đôi bờ cỏ mượt đào nguyên diễm kiều.

17
Mơ màng đắm đuối phiêu diêu
Nghê thường vũ khúc êm dìu dặt đưa
Mạch nguồn len nước tuôn mưa
Tràn môi mật ứa cũng thừa mơn man.

18
Đào nguyên lạch suối chảy tràn
Mùi phong nguyệt cũng tỏa giàn giụa hương
Tóc rồi cũng nhuốm màu sương
Dung nhan rồi cũng phai hường chiều vơi.

19
Trăng khi tròn khuyết ngang trời
Thì yêu cho động trùng khơi sóng dờn
Cho đêm nguyệt rụng sương rờn
Cho ngày tuyệt đỉnh mây vờn Thiên Thai.

20
Cánh cò vẫy nhịp vắn dài
Năm cùng tháng tận tiễn ngày qua mau
Chắc gì còn có kiếp sau
Yêu thương tận hiến vì nhau đời nầy.


Ngô Chí Trung
  31-10-2019


Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

ĐÊM TRĂNG VỠ



Đêm tàn trăng vỡ vàng hoe
Nhánh bần đom đóm lập lòe bến sông
Lửng lơ con nước đứng ròng
Lục bình tim tím bềnh bồng trôi xuôi.

Em đi về phía ngậm ngùi
Niềm thương nỗi nhớ tiếc hùi hụi nhau
Còn chăng kỷ niệm không màu
Ta về gói lại ngày sau để dành.

Vườn xưa tơ nhện giăng mành
Vầng trăng cố quận lạnh tanh nẻo nhà
Vời trông muôn dặm đường xa
Biệt mù tăm cá nhạt nhòa bóng chim.

Khi dòng nước lặng im lìm
Hay đâu dưới đáy sâu chìm nhánh rêu
Khi vầng mây xám qua chiều
Nào ai biết sẽ ít nhiều bão dông.

Người đi xa mặt cách lòng
Làm sao dò được tình không đổi dời
Tiễn em qua chặng ga đời
Gọi tên khản tiếng mòn hơi bồi hồi.

Kìa em! Trăng đã lặn rồi
Về thôi...
Ta phải về thôi!
Ta về…!


Ngô Chí Trung
  30-10-2019


Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

LỤC BÁT TÌNH THƠ (I)



1
Người đi dệt mộng ươm mơ
Đêm da diết nhớ ngày đờ đẫn thương
Mong cùng sánh bước chung đường
Để nhân gian hết người tương tư người.

2
Còn vương vấn tiếng nói cười
Thì về tấu khúc xuân tươi rộn ràng
Hát lên xua muộn phiền tan
Lời ca vang vọng non ngàn biển khơi

3
Bên nhau dậy mộng hương đời
Vui lênh láng sớm, tình phơi phới chiều
Ca từ đằm thắm thương yêu
Bổng trầm giai điệu xuân dìu dặt đưa.

4
Chim còn lưu luyến vườn xưa
Líu lo trên khóm tre thưa hót mừng
Dòng êm con nước ngập ngừng
Long lanh in bóng mây lừng lững trôi.

5
Mầm xanh hạnh phúc vun bồi
Thiết tha ánh mắt bờ môi hợp hòa
Khi nắng xế lúc trăng tà
Dạ lâng lâng tợ men ngà ngà say.

6
Bên đời tay nắm chặt tay
Má kề vai tựa kiếp này an nhiên
Lòng trần hồn bướm mơ tiên
Mấy cung khoan nhặt mắt huyền lưu xuân.

7
Thế nhân dù lắm gian truân
Muôn trùng bể khổ trầm luân kiếp người
Xuân về cây cỏ rờn tươi
Xá chi dâu bể cuộc đời hợp tan.

8
Phù dung sớm nở tối tàn
Đêm treo rũ mộng còn nồng nàn mơ
Duyên tình còn lãng đãng thơ
Mùa thu vẫn ngát xanh bờ rêu non.

9
Đêm thiêm thiếp mộng hao mòn
Chập chờn tỉnh giấc mơ con chóng tàn
Sắc chàm cuối góc trời tan
Lòng vương vấn nhớ tiếng đàn cố tri.

10
Thời gian nhạt nét xuân thì
Mùa bay theo cánh thiên di chốn nào
Còn hoài gọi mãi tên nhau
Áo xưa dẫu đã úa nhàu – kệ đi!



 Ngô Chí Trung
  26-10-2019


Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

LỤC BÁT QUA CHIỀU



Cánh cò vỗ nhịp vào chiều
Trắng miền ký ức phiêu diêu lượn lờ
Gió đùa bông sậy phất phơ
Nắng nghiêng ánh nhạt nhòa bờ cỏ hoang.

Nhẹ rơi chiếc lá khẽ khàng
Con sông di trú đầy san sát bờ
Dòng êm nước quyện lơ thơ
Chảy qua chiều muộn ngày dờ dật vơi.

Cánh cò vẫy nhịp ngang trời
Theo vầng mây trắng bay vời vợi qua
Bờ tre lả ngọn la đà
Hàng cây tiễn gió về xa cuối ngàn.

Chuông chùa văng vẳng đưa sang
Hương trầm ngào ngạt thoảng tràn lan bay
Lam chiều sương khói mù cay
Niềm thương nỗi nhớ quắt quay tìm về.

Nhớ bờ môi ngọt đê mê
Nụ hôn còn đọng bên lề thời gian
Hoàng hôn luống cuống vội vàng
Nắng nghiêng ngả xuống đôi hàng bóng xiêu.

Buông câu lục bát qua chiều
Nghe hoàng hôn rót lời yêu ngọt tràn.


Ngô Chí Trung
  26-10-2019


Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

PHẬN ĐÀN ÔNG


Trót sinh thân phận đàn ông
Hai ngày – dẫu cực – phải xong việc nhà.

Trước là ngày 8 tháng 3
Đàn ông chớ có la cà dể ngươi.

Tiếp sau: 20 tháng 10
Đàn ông rạng rỡ tươi cười như hoa.

Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
-“Áo của tôi, giặt giùm bà hôm nay”.

Hai mươi bốn giờ: hết ngày
Bàn giao công việc rồi say thỏa lòng.

Ôi! Trăm năm cõi đàn ông…!
Phụ nữ hạng nhất là không phải bàn.

Ngô Chí Trung
  20-10-2019
(Chúc mừng ngày Phụ nữ Việt Nam!)


CHỐN CŨ




Lâu lắm không về thăm chốn cũ
Em đi biền biệt tháng năm dài
Nhà xưa giờ đã thay người chủ
Cổng ngõ im lìm mong nhớ ai.

Bờ tre bụi cỏ nằm trăn trở
Vườn sau vắng lặng tiếng chim gù
Từ độ hàng cây treo nỗi nhớ
Bướm vàng thôi đậu nhánh mù u.

Còn nhớ hay quên lời đã hứa?
Mơ một ngày vui mặc áo hồng
Em phương trời thẳm không về nữa
Tôi cũng dặn lòng thôi ngóng trông.

Nhặt cánh bằng lăng nhòa sắc tím
Dòng trôi se sắt nhịp thời gian
Tỉnh giấc mơ hoa vàng kỷ niệm
Nhìn nắng chiều phai, nắng sắp tàn.

Lối xưa ngõ vắng, vầng trăng khuyết
Vẳng xa chùa vọng tiếng kinh cầu
Giọt nước lìa nguồn trôi mải miết
Chân bèo ngọn sóng giạt về đâu.

Nụ tầm xuân
trổ hoa xanh biếc
Trĩu nhánh tương tư
nặng trái sầu!


Ngô Chí Trung
  19-10-2019


Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

YÊU DA DIẾT ĐỜI



Như là sau chuyến đi xa
Bước chân trở lại mái nhà thân quen
Ấm lòng bếp lửa vừa nhen
Khói vương màu nhớ cũng chen chúc về.

Như là ra khỏi cơn mê
Thấy mình lớ ngớ bên lề nhân gian
Biết đâu địa ngục, thiên đàng…!
Thôi thì gồng gánh đa đoan kiếp người.

Bình minh rực ánh hồng tươi
Thêm yêu cuộc sống, nụ cười nở hoa
Yêu đời – yêu đến thiết tha
Yêu người – dẫu biết cũng là hư vô.

Nhấp nhô… chìm nổi… nhấp nhô
Mưa vùi gió dập sóng xô tơi bời
Một lần đến thế gian chơi
Ai người tri kỷ, ai hời hợt suôn?

Thời giờ vùn vụt gió luồn
Tuổi xuân theo tháng năm tuồn tuột trôi
Vòng quay điểm hẹn luân hồi
Vầng mây trắng phía xa xôi giang hà.

Một mai…
Vào cõi mù sa
Hồn còn hoài vọng
Yêu da diết đời.


Ngô Chí Trung
  17-10-2019
(viết sau ngày ở bệnh viện về)