Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2020

BÀI THƠ LỤC BÁT HAI DÒNG



“Hồn anh như hoa cỏ may,
Một chiều gió cả bám đầy áo em.”(*)

Hai câu lục bát cũ mèm
Như mưa quê thấm ướt nhèm mái tranh.

Cần chi trường khúc liên thanh
Đôi dòng lục bát cũng thành bài thơ.

Mặc ai rẻ rúng hững hờ
Dòng lục bát vẫn lững lờ thương yêu.

Hai câu đủ nói đôi điều
Trải lòng Nguyễn Bính qua chiều mênh mông.

Bài thơ lục bát hai dòng
Thôi đừng thêm nữa bận lòng cố nhân!


Ngô Chí Trung
   18-4-2020
(*) Bài thơ “Hoa cỏ may” của Nguyễn Bính

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2020

NGÀY XƯA... BÂY GIỜ...

Ngày xưa…
Bé dại. Đêm trăng
Anh và em
hái chị Hằng xuống chơi
Khều hoài
trăng chẳng chịu rơi
Ngây ngô khờ khạo
Một thời… Ngày xưa.

Bây giờ…
Mấy bận nắng mưa
Chị Hằng, chú Cuội
gió đưa về trời
Anh và em
cách đôi nơi
Vầng trăng ngày cũ
xa vời vợi xa.


Ngô Chí Trung
   17-4-2020

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2020

VÔ THƯỜNG


Gặp thời cô-vít cô-vi
Ở đâu yên đó, đừng đi rộn ràng
Sống chậm lại, bớt lo toan
“Giãn cách xã hội”, rảnh rang ở nhà.

Xóm giềng hạn chế lân la
Sáng chiều quanh quẩn cũng qua một ngày
Ngồi không cảm thấy…  ngứa tay      
Sách xưa truyện cũ đem bày biện ra.

“Cách ly…”, có dịp nằm nhà
Chớ nên đàn đúm con cà con kê
Cháu con xúm xít tụ về
Cầu mong hạnh phúc đề huề  an gia.

Bao năm cơm áo đường xa
Bây giờ sum họp một nhà ấm êm
Hàn huyên tâm sự đầy thêm
Ru say mộng mị vào đêm thật dài.

Bình minh rực rỡ ban mai
Cảm ơn đời! Thêm một ngày yêu thương
Thế gian vạn sự vô thường
Trong cơn đại dịch mới tường tận nhau.

Mong ngày cô-vít qua mau,
Lại xuôi ngược giữa nháo nhào nắng mưa.


Ngô Chí Trung
  11-4-2020
(Những ngày “giãn cách xã hội” theo Chỉ thị số 16/CT-TTg của Thủ tướng Chính phủ về các biện pháp cấp bách phòng, chống dịch COVID-19). 

Thứ Sáu, 3 tháng 4, 2020

VỀ TÌM TUỔI THƠ



Bôn ba mỏi gót chân gầy
Chốn xưa trở lại buổi ngây ngất chiều
Ta về nắng úa tường xiêu
Bậc thềm trơ dấu mòn tiều tụy phơi.

Tuổi thơ ngây khuất mù khơi
Lối rêu phong vướng bước rời rã đi
Ta về phơi lại tàn y
Bỏ ngoài tai những thị phi thường tình.

Miệng cười giả bộ làm thinh
Gặp chưa kịp nói đã hình như xa.
Em roi rói tóc mượt mà
Gió phơ phất áo đôi tà đong đưa.

Ta về đếm nắng đo mưa
Ngày thương tháng nhớ năm thừa đợi trông
Con chim bìm bịp bên sông
Tiếng kêu gọi nước lớn mông mênh chiều.

Nắng nghiêng bóng ngả đăm chiêu
Biết tìm đâu một cánh diều tuổi thơ!
Hoàng hôn xuống chậm lững lờ
Một ngày qua giữa đôi bờ nhớ quên.

Nhớ người, nỗi nhớ không tên

Quên màu sương khói nhuộm trên mái đầu.


Ngô Chí Trung
  01-4-2020