Thứ Hai, 20 tháng 11, 2023

THÂN PHẬN ĐỜN ÔNG

 

 Gần đây tôi mới biết ngày 19 tháng 11 vừa là ngày Quốc tế đàn ông (International Men's Day) vừa là ngày  Quốc tế cầu tiêu (World Toilet Day). Cũng là ngày định mệnh tôi bước ra thế giới nầy. Có lẽ vì vậy mà thân phận đờn ông của thằng tôi ba chìm bảy nổi gian nan quá…!

 


THÂN PHẬN ĐỜN ÔNG

   (Viết cho ngày 19/11)

 

Mừng ngày Quốc tế đờn ông

Chẳng có hoa hồng bỗng thấy tủi thân.

 

Nhớ câu “Thiên địa phong trần…”(*)

Phận đờn ông cũng mấy tầng gian truân.

Đời tôi dâu bể trầm luân

Khi trần trụi lúc áo quần ngựa xe.

 

Khi say cùng bạn bét nhè 

Về nhà vợ mắng cho te tua người

Ra đường thiên hạ dể ngươi

Thị phi châm biếm để cười cợt chơi.

 

Tôi thành một gã dở hơi

Mặc ngày tháng lướt năm vời vợi đi

Thời giờ vùn vụt ngựa phi

Dặm ngàn chưa biết ai bì với ai.

 

Đời là một vở diễn hài

Người vai khanh tướng kẻ loài đười ươi

Kiếp sau nếu được làm người

Tránh ngày mười chín tháng mười một ra!

 



Ngô Chí Trung

 19-11-2023

(*) Mượn ý câu: “Thiên địa phong trần, hồng nhan đa truân”  trong tác phẩm Chinh Phụ Ngâm của tác giả Đặng Trần Côn.

Thứ Ba, 31 tháng 10, 2023

LỤC BÁT THỜI BỐN CHẤM KHÔNG (4.0)

Em ngồi lướt phím trên “phây” (facebook)

Thì tôi ngóng gió trông mây tìm vần

Buông like tương tác ân cần

Người trong mạng ảo như gần thân thêm.

 

Em say tuổi mộng êm đềm

Post sờ-ta-tút (status) lên thềm hoa niên

Tôi thương nét ngọc ngoan hiền

Đem comment thả bên triền suối thơ.

 

Người trong cõi ảo xa mờ

Biết ai ai biết mà vơ vẩn lòng

Lục bát thời bốn chấm không

Chút tình gởi lại trên dòng thời gian.

 

Đông tàn tiếp nối Xuân sang

Hạ đi Thu đến tuần hoàn tự nhiên

Đường trần thiên lý hữu duyên

Cùng nhau lướt phím qua triền dốc mơ.

 

Mai sau…

Biết có bao giờ?

Ai quên ai nhớ…

Bên bờ thiên thu!

 


Ngô Chí Trung

31-10-2023

Thứ Hai, 30 tháng 10, 2023

RỒI CŨNG LÃNG QUÊN

 Mùa xưa lạc dấu thiên đường

Heo may còn đọng mùi hương tóc thề

Nắng vàng còn ấm chốn quê

Dấu chân mùa cũ lạc về nơi đâu.

 

Ngày em chở mộng qua cầu

Giấc mơ tôi cũng chìm sâu giữa dòng

Giang đầu sương khói mênh mông

Sóng lô xô bủa gió lồng lộng reo.

 

Thời gian con nước trôi vèo

Phù vân nhẹ lướt hình gieo bóng mờ

Vời trông ngút phía xa lơ

Mây giăng kín lối bơ xờ dấu son

 

Đã nghe ký ức hao mòn

Dư âm vụn nát vỡ giòn tuổi tên

Rồi thôi…! Rồi cũng lãng quên…

Biết đâu thương nhớ mà đền đáp nhau!

 


Ngô Chí Trung

30-10-2023

Thứ Ba, 13 tháng 6, 2023

CÒN LÂU MỚI GIÀ...

 

Áo xưa sứt chỉ phai màu

Tóc xanh ngày cũ trắng phau mây trời

Thời gian tợ giọt sương rơi

Tan vào ký ức một thời xa xôi.

 

Tôi ngồi kiểm điểm thân tôi

Vẫn còn phơi phới như hồi trẻ trai

Dẫu đời lắm nỗi lá lay

Giật mình thấy vẫn còn say đàn bà.

 

Vui buồn nhớ chuyện đã qua

Biết lòng mình vẫn đậm đà hồn thơ

Gặp em bất chợt. Sững sờ!

Mới hay từ bấy còn mơ mộng hoài.

 

Nhân sinh trong cõi trần ai

Hữu duyên tương ngộ, mồi chài được đâu!

Tạ ơn trời biển cao sâu

Còn thơ, còn gái, còn lâu mới già…

 


Ngô Chí Trung

   12-6-2023

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2023

MỪNG XUÂN QUÝ MÃO

 

Ba trăm năm mươi lăm ngày(*)

Nhâm Dần rồi cũng vội quày quả xa

 

Quý Mão - hai ngàn hăm ba

Nguyện cầu khắp chốn nhà nhà an nhiên

 

Chạm vào tờ lịch tháng giêng

Nghe thời gian lướt triền miên biệt ngàn

 

Một mùa xuân mới lại sang

Gió xuân mơn cánh mai vàng rung rinh

 

Chúc nhau gia đạo yên bình

Buồn lui, vui tới, cười xinh đất trời

 

Niềm tin ánh mắt rạng ngời

Ấm no hạnh phúc trọn đời an khang.

 


Ngô Chí Trung

Mùng một tết Quý Mão 2023

(*) 12 tháng âm lịch năm Nhâm Dần 2022 có 355 ngày.

 

Năm qua, nói riêng về hậu cô-vít 19, đã để lại những di chứng nặng nề cho xã hội. Đã phát lộ đầu mối “trùm cuối” trong vụ “kit test Việt Á” và “chuyến bay giải cứu” có liên quan đến và khiến người đứng đầu Nhà nước buộc phải rời vị trí. Ít nhiều cũng làm cho niềm tin rạn vỡ.

Dẫu sao, trong đời sống, người ta cũng cần có niềm tin và hy vọng, nhất là những dịp tết đến xuân về!

 

Thứ Hai, 18 tháng 4, 2022

NỖI BUỒN HỒI SINH

“Kỷ niệm không là gì

Khi thời gian bôi xoá

Nhưng lại là tất cả

Khi lòng ta muốn ghi…”

(Kỷ Niệm – thơ Thục Nguyên )

 

Ngày về rũ áo phong sương

Hành trang cuộc lữ bụi đường lấm lem

Thân gầy dáng nhỏ hom hem

Như người khách lạ bên thềm bơ vơ.

 

Ta về cũng chẳng ai chờ

Quăn queo tóc rối xác xơ hình hài

Đêm dài lạnh lẽo vòng tay

Ru miền ký ức theo ngày tháng vơi.

 

Chút duyên gặp gỡ trong đời

Lênh đênh bèo nước cũng rời rã tan

Ta về đứng giữa nhân gian

Khi chang chang nắng lúc giàn giụa mưa.

 

Mưa còn ướt dấu chân xưa

Nắng còn hong kỷ niệm vừa nguôi thương

Ngẩn ngơ tiếc một làn hương

Bay qua áo trắng sân trường chênh chao.

 

Tàn đêm ảo mộng chiêm bao

Đèn leo lét ngọn dầu hao gió lùa

Hôm trời gió trở sang mùa

Có người ghé lại phân bua chuyện mình.

 

Ta ngồi bối rối

Lặng thinh.

Nỗi buồn đang chết hồi sinh

Không ngờ!...

 

Ngô Chí Trung

   17-4-2022

 





Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2022

TỰ TRÀO

Một thời tuổi trẻ ngông nghênh

Băng qua những chốn gập ghềnh không lui

Sự đời ngẫm lại càng vui

Nhân gian đủ vị ngọt bùi đắng cay.


Nhìn lên ta chẳng thiên tài

Trông xuống thì vẫn như ai: chất lừ

Những khi tửu hậu trà dư

Huênh hoang chém gió đứ đừ thiên không.

 

Thân trai hồ thỉ tang bồng

Nam nhi chi chí… chim hồng hộc bay

Đạp bằng san phẳng chông gai

Ngựa phi tung vó dặm dài thênh thênh.

 

Thế thời lúc xuống khi lên

Ngẫu nhiên gặp một chút hên đã mừng

Mặc đời cứ tửng từng tưng

Lông nhông ngày tháng dửng dừng dưng chơi.

 

Nước ròng nước lớn đầy vơi

Ai giàu ba họ đời đời xênh xang?

Trăng tròn trăng khuyết trăng tàn

Sông bồi núi lở có hoàn mỹ đâu!

 

Thời gian vun vút bóng câu

Sương pha tuế nguyệt mái đầu bạc phơ

Nam nhi chi chí… Bây giờ…

Tả tơi hồ thỉ xác xơ tang bồng.

 

Thân gầy đét mỏng mòng mong

Chân chồn gối lỏng răng long khù khì

Bây giờ… lão giả an chi(*)

Ở nhà vợ nhất mình nhì. Cũng oai!

 


Ngô Chí Trung

  06-02-2022

(*) Người già sống yên phận, không để ý đến việc đời.

Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2022

ĐÔI KHI...

 


Đôi khi lời nói bâng quơ

Chợt khơi dậy nhũng ước mơ thuở nào

Đôi khi giọng điệu ngọt ngào

Bỗng thành dông tố lao đao phận người.


Đôi khi thơn thớt nói cười

Biết đâu trong dạ sầu rười rượi tuôn

Đôi khi chưa tỏ ngọn nguồn

Cũng rưng rưng tiếc cũng buồn vu vơ.

 

Đôi khi gặp gỡ tình cờ

Nợ duyên buộc chặt đến giờ không xa

Như bình thì để pha trà

Đóa hoa để ngắm em là để yêu.


Đôi khi nghĩ cũng thật liều

Người dưng xa lạ mà yêu dại khờ.

 


Ngô Chí Trung

  05-02-2022


Thứ Ba, 1 tháng 2, 2022

CHÁY BỎNG ĐAM MÊ

 

Đã nghe tết đến xôn xao nhịp

Xuân về cho kịp hẹn mùa sang

Nắng ửng tô hồng môi thiếu nữ

Xinh tươi trong ánh mắt dịu dàng.

 

Quên những tháng ngày qua hiu hắt

Chúm chím bờ môi nũng nịu cười

Niềm tin rạng rỡ bừng khuôn mặt

Vườn xuân khoe sắc nét xuân tươi.

 

Gió xuân mơn nhẹ trên cành lá

Lộc biếc chồi non búp nõn nà

Bên nhánh mai vàng đôi bướm lạ

Nắng tràn rót mật thắm muôn hoa.

 

Tết đến mong tròn câu nguyện ước

Xuân sang may mắn đợi quay về

Ngày sau trên nẻo đời xuôi ngược

Lòng còn cháy bỏng những đam mê.

 


Ngô Chí Trung

Mùng 1 tết Nhâm Dần 2022

Thứ Hai, 31 tháng 1, 2022

GẶP LẠI GIAO THỪA

 

Hăm chín mùng một liền theo

Tiễn năm Tân Sửu lướt vèo vút qua

Nhâm Dần thong thả bước ra

Tháng dài ngày rộng đường xa dặm ngàn.

 

Trời đêm đặc quánh mênh mang

Chút tình hoài niệm đa đoan bồi hồi

Mây ngàn hạc nội xa xôi

Hữu duyên thiên lý… đời trôi nổi còn.

 

Thời gian sải nhịp chân bon

Bóng câu thoắt gõ hao mòn nét xuân

Cuộc người dâu bể trầm luân

Giao thừa mấy độ cũng tuần tự đi…

 

Gặp thời cô-vít cô-vi

Nhân gian đa sự

Ngẫm suy

Giật mình!...

 


           Ngô Chí Trung

Đêm trừ tịch Tết Nhâm Dần 2022.