Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

Cổ tích thời "a-còng"



Chuyện rằng: ngày xửa ngày xưa…
Nắng mưa mấy độ cũng vừa… xa xăm.
Tháng âm lịch ngày mười lăm
Mặt trăng đang méo bỗng rằm tròn vo.
Có Nhỏ đen nhẻm gầy gò
Bỗng dưng... trắng nõn nhổ giò phổng phao.
Có gã vớ vẩn tầm phào
Một hôm bỗng thấy xuyến xao giật mình.
Ôi trời! Nhỏ thật là xinh              
Gã tự trách móc tại mình vô tâm
Hững hờ sau bấy nhiêu năm
Bỗng nhiên... yêu trộm thương thầm nhớ mong.
Bất chợt Nhỏ đi lấy chồng
Bỗng... tan nát một cõi lòng người dưng.
                     *
Bên đời có kẻ tưng tưng
Ngồi gom chuyện cũ chép từng lời thơ:
"Chuyện xưa..., ngày ấy..., bây giờ..."

Nha Mân
28-8-2015

Thứ Bảy, 15 tháng 8, 2015

Lỡ Thì





Sao em chẳng chịu lấy chồng
Để tơ giăng mắc rối lòng người dưng.
Dường như có gã bâng khuâng…
Dường như em cũng vừa gần vừa xa.
Tại em chọn bảy lựa ba
Người ta áo cưới xe hoa lâu rồi.
Vẫn là khóe mắt làn môi
Mà em lẻ bóng đơn côi u hoài.
Hay còn treo giá chờ ai?...
Đêm xuân lạnh lẽo tháng ngày hoen mi.
Thời gian theo cánh thiên di
Cuốn bay mất tuổi xuân thì kiêu sa.
Uổng trầu héo, phí cau già
Trăm năm một kiếp người ta lỡ làng.
Em giờ như chiếc đò ngang
Neo bên sông vắng chiều tàn lắt lay.
Hoàng hôn sắc nhạt hương phai
Có con chim sáo cứ bay lòng vòng.
“Tẽn tò con sáo sang sông
Bờ bên này tưởng cũng không có gì.
Tẽn tò con sáo bay đi
Lại bờ bên ấy có gì cũng không”(*)
Bao giờ sáo lại qua sông?!...
                                                              
                                         Ngô Chí Trung
                                         15-8-2015

(*) Bốn câu thơ “Con sáo sang sông” của nhà thơ Đồng Đức Bốn.