Thứ Hai, 29 tháng 5, 2017

Cội nguồn


Mẹ vun trồng cội ca dao
Tưới nguồn lục bát ngọt ngào hương quê
Ngàn năm hồn Việt gọi về
Câu hò điệu lý say mê lòng người.

Con thành thiếu nữ đôi mươi
Lớn lên từ thuở khóc cười trong nôi
Mẹ ru núi lở sông bồi
Mong thuyền con lướt êm trôi dòng đời.

Con đi sóng bủa trùng khơi
Trường giang thăm thẳm đánh rơi cội nguồn
Từ đêm chớp giật mưa tuôn
Tay trần phủi áo buông tuồng thịt da.

Nhớ chăng điệu lý quê nhà
Câu hò mái đẩy thiết tha mong chờ
Thấu lòng tiếng hát ầu ơ
Khúc dân ca đẫm bến bờ nhân gian.

Còn thương điệu Lý tình tang
Nhớ bài Dạ cổ hoài lang thì về.


Ngô Chí Trung

  29-5-2017

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

Từ em áo trắng thôi bay


Bến xưa lạnh vắng bờ sông
Con đò cũ đã tách dòng sang ngang.

Tôi về ánh mắt ngỡ ngàng
Tìm trong dĩ vãng dung nhan tình cờ
Hàng cây lối nhỏ xơ rơ
Chiều xiên bóng ngả nghiêng trơ trọi hình.
Không còn giọt nắng lung linh
Chưa hoàng hôn đã nghe tình hư vô
Gió lùa con sóng nhấp nhô
Đâu đây thoang thoảng hương bồ kết thơm
thuở em chưa biết dỗi hờn
hồn nhiên chải tóc xõa ngờm ngợp vai.
Từ em áo trắng thôi bay
Cổng trường xa ngái thêm dài cách ngăn
Phượng hồng em ép vào khăn
Lòng tôi tím sắc hoa bằng lăng xưa.
Hoa tàn mấy độ nắng mưa
Dư âm ngày cũ cũng vừa lặng im
Giọt thương đắng đót lắng chìm
Giọt buồn cô đọng trong tim bồi hồi.

Tôi về nắng đã tàn rồi
Hoàng hôn sương lạnh chiều phôi pha chiều.


Ngô Chí Trung

  24-5-2017

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

Câu đối Tranh chữ hình người



Tranh cổ còn có dòng tranh thờ, vẽ hình người xếp theo tự dạng của chữ Hán, bố cục thành câu đối. Trông từ xa rất ấn tượng và phải luận cho ra hình Chữ.


Mình mới sưu tầm trên một trang blog cặp câu đối tranh chữ hình người. Đọc là:

Tam thiên biến hóa xuất nam hải
Nhất phiến từ tâm độ thế nhân.

三千变化出南海
一片慈心度世人

Là câu để tôn phụng Quan Thế Âm.


Bằng hữu gần xa ai có hình chụp như thế này cùng đăng lên luận giải cho nó vui mà thú vị nữa. 

(Nguồn: https://yeuhannom.blogspot.com/2017/05/cau-oi-tranh-chu-hinh-nguoi.html?showComment=1495371605265#c3880910443810275511)

Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

Như cánh diều băng


Gió đùa khóm trúc liêu xiêu
Bâng khuâng nhớ một cánh diều tuổi thơ
Dẫu thời gian phủ bụi mờ
Cánh diều trong khoảng trời mơ hiện về.

Em lưng lửng xõa tóc thề
Tôi ngây thơ mộng tràn trề trai tân
Em đi đổ bóng thật gần
Đường quê còn đọng dấu chân điệu đàng.

Trời làm mưa bão giăng ngang
Hoa rơi bướm rũ hoang tàn xác thân
Trăng tròn trăng khuyết bao lần
Lời yêu vụng dại tần ngần chưa trao.

Trách thầm ngọn gió không màu
Vô tình thổi bạt đời nhau lệ nhòa
Cánh diều thơ bé ngày xa
Theo vầng mây trắng băng qua cuối trời.

Tôi đem kỷ niệm ra phơi
Khô cong nỗi nhớ cho rời rã vui
Còn hương ngày cũ ngậm ngùi
Diều xưa bay mất tiếc hùi hụi thương.

Tóc xanh giờ nhuốm màu sương
Hai mảnh đời giạt hai phương trời chiều
Lặng nhìn khóm trúc liêu xiêu
Bâng khuâng nhớ một cánh diều đứt dây.


Ngô Chí Trung

  19 -5-2017

Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

Kiếp tha hương


Bao năm lầm lũi kiếp tha hương
Gió dập mưa vùi tóc điểm sương
Thăm thẳm quê nhà mây trắng tỏa
Mịt mù đất khách bụi hồng vương
Khoe cười dẫu biết lòng chua xót
Giấu khóc ai hay dạ đoạn trường
Thềm cũ hằng mong ngày trở lại
Nhà xưa cách biệt mấy cung đường.


Ngô Chí Trung

 12-5-2017

Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017

Hư ảo


            (Đọc xuôi)                                                                  
Trưa mong sớm đợi đâu còn                                      
Giăng tơ vừa thoáng sắt son đôi mình            
Trăng soi lẻ bóng đơn hình                                          
Tàn tro băng lạnh ảo tình hư vô.                            

            
            (Đọc ngược)
Còn đâu đợi sớm mong trưa
Mình đôi son sắt thoáng vừa tơ giăng
Hình đơn bóng lẻ soi trăng

Vô hư tình ảo lạnh băng tro tàn.
                                                             

Ngô Chí Trung

10-5-2017