Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

Như cánh diều băng


Gió đùa khóm trúc liêu xiêu
Bâng khuâng nhớ một cánh diều tuổi thơ
Dẫu thời gian phủ bụi mờ
Cánh diều trong khoảng trời mơ hiện về.

Em lưng lửng xõa tóc thề
Tôi ngây thơ mộng tràn trề trai tân
Em đi đổ bóng thật gần
Đường quê còn đọng dấu chân điệu đàng.

Trời làm mưa bão giăng ngang
Hoa rơi bướm rũ hoang tàn xác thân
Trăng tròn trăng khuyết bao lần
Lời yêu vụng dại tần ngần chưa trao.

Trách thầm ngọn gió không màu
Vô tình thổi bạt đời nhau lệ nhòa
Cánh diều thơ bé ngày xa
Theo vầng mây trắng băng qua cuối trời.

Tôi đem kỷ niệm ra phơi
Khô cong nỗi nhớ cho rời rã vui
Còn hương ngày cũ ngậm ngùi
Diều xưa bay mất tiếc hùi hụi thương.

Tóc xanh giờ nhuốm màu sương
Hai mảnh đời giạt hai phương trời chiều
Lặng nhìn khóm trúc liêu xiêu
Bâng khuâng nhớ một cánh diều đứt dây.


Ngô Chí Trung

  19 -5-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét