Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2019

ÁO HẠ VÀNG PHAI



Ta về nhặt nhạnh thơ ngây

Em còn biền biệt chân mây cuối ngàn

Ngày vơi tháng tận năm tàn

Áo thư sinh cũng đã nhàn nhạt xưa.

 

Ta về lận đận nắng mưa

Em trời viễn xứ cũng thừa lênh đênh

Bèo mây đầu thác cuối ghềnh

Mộng Nam Kha  đã bồng bềnh khói sương.

 

Giờ em lạ nẻo xa đường

Nhớ chăng rơm rạ nồng hương quê nghèo

Quê nghèo một thuở gieo neo

Đêm đêm dưới ánh đèn leo lét mờ.

 

Ta về chưng rượu thành thơ

Nghêu ngao say tỉnh bên bờ xanh rêu

Thì thôi, vậy cũng là nhiều

Mênh mang nỗi nhớ lời yêu vắn dài.

 

Ta về tóc trắng mây bay

Thì em áo hạ vàng phai mấy mùa

Lắt lay cành động lá khua

Lặng nghe ngọn gió thổi lùa qua sông.

 

Ta về, em có về không?

Vàng phai áo hạ

còn mong…

Thì về!...

 

Ngô Chí Trung


  31-3-2019

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

ĐÊM PHỒN THỰC


Chắc gì có chốn thiên đàng!
Thì làm người cõi thế gian một lần
Đi qua ngày tháng phù vân
Em về giũ áo phơi trần dung nhan.

Mởn mơ ngực nõn căng tràn
Hây hây suối mộng chảy giàn giụa thơ
Đào nguyên thanh khiết hoang sơ
Sum suê cỏ mượt đôi bờ liêu trai.

Tinh khôi chót đỉnh bồng lai
Nhấp nhô lối núi thiên thai quên về
Phiêu diêu lạc giữa miền mê
Mắt lim dim mắt, môi kề cận môi.

Đêm trôi… chầm chậm… đêm trôi
Trăng khuya dậy muộn bên đồi sương buông
Đêm trôi, sương giọt, gió luồn
Phồn sinh vẫn diễn nguyên tuồng cổ sơ.

Đêm trôi chầm chậm lững lờ
Nụ hồng chúm chím đợi bờ môi êm
Quyện vào hun hút bóng đêm
Trăng thiêm thiếp ngủ bên thềm nhẩn nha.

Những điều tưởng mới bày ra
Nụ hôn vẫn cũ như là tự nhiên


Ngô Chí Trung 
   29-3-2019



Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019

NGUYỆT RẰM


Ru tình em khép mi ngoan
Vai lưng lửng xõa dịu dàng tóc mây
Môi hơ hớ mọng căng đầy
Anh làm gối để em ngây ngất nằm.

Từ em hẹn ước trăm năm
Tuổi trăng tròn mộng đêm rằm nghiêng treo
Mắt huyền thiếu nữ trong veo
Hồn anh về đậu bờ neo sóng dồi.

Sóng xô bờ lở bến bồi
Tang điền thương hải chẳng phôi pha lòng
Ai lường bờ bến sâu nông!
Bờ không, bến có: bến không có bờ.

Đã từng mỏi mắt mong chờ
Vượt bao ghềnh thác mịt mờ bão dông
Đã từng chung cảnh long đong
Trầu không, vôi có: vôi không có trầu.

Ví dù áo cưới sờn bâu
Vẫn keo sơn đến bạc đầu uyên nguyên.

Em đừng tin bọn thanh niên
Buông lời đường mật quàng xiên rối lòng
Cũng đừng nghe lũ đàn ông
Hứa nhăng hứa cuội mà không thực hành.

Thế gian chỉ một mình anh
Dành riêng em tấm lòng thành nhất tâm
Yêu em từ độ nguyệt rằm
Màn loan gối phượng hương ăm ắp đầy.


Ngô Chí Trung

  17-3-2019

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2019

NẮNG THÁNG HAI


Hình như xuân luống mơ màng
Hình như nắng cũng nung ran rát ngày
Hình như cánh bướm lười bay
Hình như hoa xác xơ lay lắt tàn.

Nắng chang chang. Nắng chảy tràn
Tháng Hai gió chướng thổi ràn rạt sông
Đầy vơi con nước lớn ròng
Mây in đáy nước, nước lồng bóng mây.

Nắng phơi trên lối cỏ đầy
Hoa niên từ độ tình ngây ngất chờ
Chờ lây lất đến bây giờ
Nửa mơ nửa tỉnh nửa ngờ ngợ say.

Dật dờ say nắng tháng Hai
Sân trường nắng nhuộm tóc ai bồng bềnh
Dòng đời dâu bể lênh đênh
Xa em tôi cũng chênh vênh đường trần.

Tháng Hai ngày lễ tình nhân (*)
Vấn vương trăn trở lòng bâng khuâng lòng
Bâng khuâng sợi khói đốt đồng
Phất phơ theo gió cuộn vòng rồi tan.

Xuân thì theo gió sang ngang
Còn tôi với nắng nhuộm vàng tháng Hai.


Ngô Chí Trung
  09-3-2019
(*) ngày Valentine 14-02

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2019

THUỞ EM VỪA TUỔI MƯỜI BA


“Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám
Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba”
(Tuổi mười ba – thơ Nguyên Sa)

Cây đa, bến nước, sân đình
Hồn quê sâu lắng thuở bình yên xa
Thuở hồn nhiên, tuổi ngọc ngà
Chơi trò tìm trốn ú òa nhí nhon.

Tôi còn với tháng giêng non
Môi em đã thắm màu son tơ đào
Mắt em sắc tợ lưỡi dao
Liếc tôi lảo đảo lao đao một đời.

Cất lời tôi gọi tôi ơi!
Ba hồn chín vía tơi bời lá hoa
Tôi vô tư đến thật thà
Hỏi em, em nói: “…Mười ba! Chưa rằm…”

Tháng giêng hôm ấy mùng năm
Tôi gieo hạt nhớ trổ mầm xanh lơ
Trăng non khuyết một góc chờ
Cây đa bến nước neo bờ đêm đêm.

Tương tư lá rụng đầy thềm
Hạ đi thu đến lạnh mềm heo may
Ơ hờ mộng vỗ cánh bay
Em theo chồng để tình phai chốn nào.

…mười lăm… hai mươi năm sau
Cây đa, bến nước đi vào cõi xưa
Sân đình trầm mặc nắng mưa
Biết tìm đâu thuở em vừa mười ba!


Ngô Chí Trung

  03-03-2019