Ngô Chí Trung, cựu học sinh Trường Trung học Kỹ Thuật Vĩnh Long (nay là Trường Đại học Sư phạm Kỹ Thuật Vĩnh Long).
Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2019
ÁO HẠ VÀNG PHAI
Ta về nhặt
nhạnh thơ ngây
Em còn biền biệt chân mây cuối ngàn
Ngày vơi
tháng tận năm tàn
Áo thư
sinh cũng đã nhàn nhạt xưa.
Ta về lận
đận nắng mưa
Em trời
viễn xứ cũng thừa lênh đênh
Bèo mây
đầu thác cuối ghềnh
Mộng Nam Kha đã bồng bềnh khói sương.
Giờ em lạ
nẻo xa đường
Nhớ chăng
rơm rạ nồng hương quê nghèo
Quê nghèo
một thuở gieo neo
Đêm đêm
dưới ánh đèn leo lét mờ.
Ta về
chưng rượu thành thơ
Nghêu ngao say tỉnh bên bờ xanh rêu
Thì thôi,
vậy cũng là nhiều
Mênh mang
nỗi nhớ lời yêu vắn dài.
Ta về tóc
trắng mây bay
Thì em áo
hạ vàng phai mấy mùa
Lắt lay cành động lá khua
Lặng nghe
ngọn gió thổi lùa qua sông.
Ta về, em
có về không?
Vàng phai
áo hạ
còn mong…
Thì
về!...
Ngô Chí
Trung
31-3-2019
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét