Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

Lục bát em và tôi





                            
Em là hoa cỏ mùa xuân
Ong vờn bướm lượn ven rừng gió lay
Tôi là sợi nắng cuối ngày
Quẩn quanh quấn quít chốn này ngát hương.

Em là cành phượng bên đường
Tôi – con ve nhỏ sầu vương cánh chuồn
Gặp nhau chiều hạ nắng buông
Tiếng kêu kết đọng giọt buồn thời gian.

Em là sắc lá thu vàng
Tôi đem nắng cũ bẽ bàng ra phơi
Mới hay thu xám bên trời
Bồi hồi nhặt mảnh chiều rơi bên thềm.

Em là cơn gió dịu êm
Tôi xin làm ngọn cỏ mềm ven đê
Mơn man gót ngọc ai về
Ngất ngây cõi mộng đê mê cõi tình.

Em là câu lục nguyên trinh
Tôi nghiêng câu bát thành hình trái tim
Đừng như tăm cá bóng chim
Tôi và em với thơ tìm về nhau. 

Ngô Chí Trung
30-11-2015

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Thương bóng tre làng




Bóng tre làng ngày xưa        
Che tuổi thơ mát rượi
Để lại niềm tiếc nuối
Khi người ta trưởng thành.
                             
Ngày tháng đi qua nhanh
Dòng thời gian hối hả
Thế giới to rộng quá
Đời cũng nhiều đổi thay.

Làm thân cánh vạc bay
Lạc loài nơi phố thị
Đêm từng đêm mộng mị
Ngày qua ngày bon chen.

Những phận người lạ quen
Quay trong vòng cơm áo
Hơn nửa đời giông bão
Kiếp nhân sinh xô bồ.

Về quê giờ như phố
Đường nắng lóa bê-tông
Bước chân nghe lạc lõng
Vấp gốc tre, ngỡ ngàng.

Thương quá bóng tre làng
Mát rượi vùng ký ức.
Kỷ niệm tràn rạo rực
Tuổi thơ ơi! Ngày xưa…



Ngô Chí Trung
  29-11-2015

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

Cảm tạ


Cảm ơn bằng hữu gần xa
Đã gởi lời chúc làm quà ngày sinh

À ơi… tôi tự ru mình
Mặc thời gian cứ vô tình êm trôi
Ngày qua, nắng cũng nhạt rồi
Một đời trôi nổi lở bồi cuối sông
Vẫn tha thiết một tấm lòng
Tình thơ sau trước mãi nồng nàn yêu
Dẫu đời bóng xế qua chiều
Tâm còn ham muốn những điều vẩn vơ
Lòng cuồn cuộn những câu thơ
Băng băng chảy giữa đôi bờ Nha Mân

Đời tôi chỉ sống một lần
Bồng bềnh trôi dạt trong vần thi ca.

Ngô Chí Trung

19-11-2015