Em là hoa cỏ
mùa xuân
Ong vờn bướm
lượn ven rừng gió lay
Tôi là sợi
nắng cuối ngày
Quẩn quanh
quấn quít chốn này ngát hương.
Em là cành phượng
bên đường
Tôi – con ve
nhỏ sầu vương cánh chuồn
Gặp nhau
chiều hạ nắng buông
Tiếng kêu
kết đọng giọt buồn thời gian.
Em là sắc lá
thu vàng
Tôi đem nắng
cũ bẽ bàng ra phơi
Mới hay thu
xám bên trời
Bồi hồi nhặt
mảnh chiều rơi bên thềm.
Em là cơn
gió dịu êm
Tôi xin làm
ngọn cỏ mềm ven đê
Mơn man gót
ngọc ai về
Ngất ngây
cõi mộng đê mê cõi tình.
Em là câu
lục nguyên trinh
Tôi nghiêng
câu bát thành hình trái tim
Đừng như tăm
cá bóng chim
Tôi và em
với thơ tìm về nhau.
Ngô Chí
Trung
30-11-2015