Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

Áo xuân thì


Em đến như loài hoa tử vi
Thơ ngây e ấp nét xuân thì
Mỗi lần áo tím về qua ngõ
Có kẻ lén nhìn theo dáng đi.

Cứ thế, thời gian chẳng đợi chờ
Ta còn vơ vẩn kiếm vần thơ
Mùa xuân tợ bóng câu qua cửa
Kéo khỏi tầm tay những ước mơ.

Xuân đã đi rồi em cũng đi
Ngày xưa chưa nói hết câu gì
Ngày sau lỡ dỡ lời tâm sự
Từ buổi đàn ngân khúc biệt ly.

Màu áo xuân thì nhạt nắng mưa
Ta mộng cuồng si đã mấy mùa
Câu thơ sấp ngửa tìm không gặp
Vần gieo lạc điệu cũng như chưa.

Để rồi dằng dặc những chiều hoang
Đóa tử vi phai sắc úa tàn
Hoài vọng miền xưa hình bóng cũ
Áo xuân thì tím giấc mơ tan

Nếu có lần sau áo tím ơi
(họa chăng chuyển lại kiếp luân hồi)
Dắt díu nhau về xây ước mộng
Một lần… dù chỉ một lần thôi!


Ngô Chí Trung
Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 4/ 2017

Chủ Nhật, 21 tháng 2, 2016

Xuân



Em thêm một tuổi trong đời
Tôi thêm hy vọng buồn vơi theo ngày.
Xuân tàn tan tác cánh mai
Cuốn theo chiều gió lạc loài về đâu.


Ẩn trong cành lá thẳm sâu
Mạch nguồn nhựa dưỡng mùa sau nụ vàng.
Bốn mùa xuân mãn hè sang
Thu qua đông lại tuần hoàn vẫn xuân.

Ngô Chí Trung
21-2-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)



Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

Giữ lấy hồn quê



 Làng quê mình đã khác xưa
Sông quê thuyền máy sớm trưa dập dìu.
Đường quê rộng thoáng phẳng phiu
Em quê giờ cũng ít nhiều đổi thay.

Không còn tha thướt áo dài
Không còn tóc xỏa bờ vai nõn nà.
Không còn nhớ áo bà ba
Không còn chơn chất thật thà trong veo.

Em quên một thuở khó nghèo
Đua đòi váy ngắn hở eo khoe đùi.
Dân ca em chẳng thuộc lời
Nhạc Tàu Tây giọng lả lơi xập xình.

Biết là thời buổi văn minh
Mà hồn quê với tự tình cha ông.
Em làm tôi rối bòng bong
Thương câu lục bát ngược dòng tìm xưa.

Không mong em giữ quê mùa
Chỉ xin em chớ se sua đua đòi.
Đất lề quê thói em ơi!
Giữ gìn bản sắc một thời ông cha.

Em tân thời khác xưa xa
Còn đâu nét đẹp mặn mà chân quê.

Ngô Chí Trung
20-02-2016

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2016

Đêm mơ gặp Bờm



Thằng Bờm có cái quạt mo…
(Ca dao)                                                  


Trong mơ bỗng gặp anh Bờm
Quạt mo phe phẩy bơm xơm đầu trần.
Bờm mừng như gặp người thân.
Vập vồ niềm nở ân cần hỏi han.
Rồi anh chép miệng phàn nàn:
“Bờm mấy trăm tuổi, thế gian kêu thằng…”
Tôi cung kính nói thật lòng:
“Anh mãi là một nhi đồng thiếu niên.
Trẻ trung, mộc mạc, hồn nhiên
Đời quen miệng gọi, anh phiền mà chi.”
Bờm nghe, toét miệng cười khì
Làm người ai được mấy khi như Bờm.
Ngày xưa quanh quẩn rạ rơm
Ngàn năm sau vẫn còn thơm hương đồng.
Mặc đời mưa nắng bão dông
Mặc ai danh lợi gánh gồng bon chen.
Không tham phú, chẳng khinh hèn
Vô tư sòng phẳng sống quen phận mình.
Bờm đi, bốn phía lặng thinh
Tỉnh ra mới biết rằng mình chiêm bao.
Bờm ơi còn khúc ca dao
Thì đời sau vẫn nghêu ngao: “Thằng Bờm…”


 Ngô Chí Trung

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Ngày lễ tình nhân



Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân.
           (Ca dao)
 

Tháng hai ngày lễ tình nhân
Tìm đâu ra nụ tầm xuân hỡi người.
Thương màu hoa bưởi trắng tươi
Ngẩn ngơ tiếc thuở đôi mươi nhỡ nhàng.
Trên trời mây trắng lang thang
Dưới vườn cà cũng hoang tàn từ lâu.
Từ ngày con cá cắn câu
Con chim sáo đậu trong lầu vàng son.
Bến xưa bờ  bãi đã mòn
Lời xưa nhạt nước phai non mấy lần.
Ai bày ra lễ tình nhân
Có duyên mà chẳng nợ nần gì nhau.
Một đời tình lỡ hư hao
Thì thôi đem nhớ cất vào góc quên.


Ngô Chí Trung
14-02-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)




                                                                                                                  


Thứ Ba, 9 tháng 2, 2016

Thao thức




Đêm nằm đếm ngược thời gian
Dấu xưa hằn vết sẹo tàn tích đau.
Tưởng là chung lối cùng nhau
Đâu ngờ kẻ trước người sau hai đường.
Hỏi tình, tình vẫn còn vương
Hỏi người, người đã mù phương cuối trời.

Đêm nằm đếm lại tuổi đời
Bên kia sườn dốc nắng vơi xế chiều.
Tháng ngày còn lại bao nhiêu
Mà tâm vọng tưởng những điều vu vơ.
Thuyền xưa tách bến xa bờ
Cây đa cũ vẫn còn mơ tương phùng.

Đêm nằm đếm nỗi nhớ nhung
Khuất trong ký ức mịt mùng ngày xa.
Năm đi qua, tháng nhạt nhòa
Thời mơ mộng cũng chỉ là mộng mơ.
Tóc xưa sương phủ bụi mờ
Trắng tay thuở ấy bây giờ đành thôi.

Đêm nằm đếm thời gian trôi
Nửa đêm, qua nửa đêm rồi, tàn đêm.

Ngô Chí Trung
Mùng 2 Tết Bính Thân 2016   
    
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)                                                                 





Hình như...



Hình như trời đã vào xuân
Ô kìa! Én liệng lưng chừng tầng không.
Gió đưa chùm nhãn phiêu bồng
Vàng mơ đồng lúa oằn bông gọi mùa.
                              
Hình như rộn bước chân khua
Gõ qua ký ức đủ vừa xót xa.
Em về bảng lảng chiều tà
Áo dài tha thướt đi qua giữa đời.

Hình như một giọt sương rơi
Tan vào hơi thở thành lời yêu thương.
Hoa khoe sắc thắm ven đường
Hương trời đất cũng vấn vương nghĩa tình.

Hình như chiều vắng lặng thinh
Nghe đêm hò hẹn buổi bình minh lên.
Thoảng trong sương khói bồng bềnh
Điệu dân ca vượt thác ghềnh vút bay.

Hình như em đứng chờ ai
Tháng giêng gió chướng thổi lay tóc mềm.
Trăng rằm tắm ướt sông đêm
Khuya về soi bóng bên thềm ngả nghiêng.

Ngô Chí Trung
  Mùng 2 Tết Bính Thân 2016.
   09-02-2016 dương lịch

(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)





Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

Lục bát đêm giao thừa


Giọng ai êm ái ngọt ngào
Cánh cò vẫy nhịp ca dao mượt mà.
Giao thừa nghe khúc dân ca
Tưởng chừng sông cuộn phù sa lắng đầy.
Oằn bông hương lúa ngất ngây
Thương cành trĩu quả vườn cây quê nhà.
“Con cò bay lả bay la”
Từ trong câu hát bay ra đời thường.
Đêm trừ tịch lạnh hơi sương
Lặng nghe trời đất quyện hương giao hòa.
Mai vàng hé nở nụ hoa
Tình xuân nồng ấm thiết tha gọi mời.
Bút thơ chấm giữa nghiên đời
Viết câu lục bát rạng ngời sắc xuân.
Rộn ràng chuông đổ tưng bừng.
Giao thừa đến!
Giao thừa!
Mừng xuân sang.


 Ngô Chí Trung

Đêm giao thừa Tết Bính Thân 2016.      
             07-02-2016 dương lịch

(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)