Lời xưa vọng tiếng
u hoài
Đầy vơi nỗi nhớ
quàng vai tần ngần.
Từ em tiền kiếp
hóa thân
Trót đem nhan sắc
cõi trần ai phơi
Bước chân phiêu
bạt phương trời
Áo xưa phảng phất
bụi thời gian lem.
Về thôi! Dừng bước
thôi em
Rượu tao phùng hãy
uống mềm môi say
Đã nhiều những
đắng cùng cay
Thì sầu chớ rót
thêm lai láng tràn.
Mùa đi lá chẳng
kịp vàng
Đã nhàn nhạt nắng,
đã bàng hoàng đông
Sương chiều lãng
đãng bên sông
Tháng ngày giục
giã năm xồng xộc qua.
Xuân thì rồi cũng
phôi pha
Tóc phai tuế
nguyệt còn tha thiết người…
Ngô Chí Trung
06-12-2020
(ảnh minh họa sưu
tầm)