Mùa đi…, vội vã
mùa đi
Tôi quơ tay níu
xuân thì dây dưa
Đường đời chưa
mỏi chân trưa
Đã dài bóng xế
mòn tưa gót chiều.
Ngày em áo lụa
tơ điều
Dáng xuân thiếu
nữ mỹ miều dung nhan
Tóc mây vương
gió phương ngàn
Hồn tôi rụng
xuống đôi hàng mi em.
Vòng tay gầy
guộc hom hem
Tưởng là chung
lối mộng kèm cặp nhau
Chân tôi khệnh
khạng bước vào
Rêu khờ cỏ dại
lao xao bên đường.
Lời thề còn ngạt
ngào hương
Đã chào tương
biệt tha phương ngút ngàn
Tiệc đời dọn
giữa nhân gian
Món cay, món
đắng, món tràn trề đau.
Rót đầy vinh nhục
mời nhau
Giọt em lóng lánh,
giọt nào riêng tôi...?
Em đi đem cả
ngọt bùi
Dại khờ rêu cỏ
ngậm ngùi góc quê.
Tưởng không
nhiều lạc lầm mê
Mà nhiều không
tưởng lời thề gió bay…
Ngô Chí Trung
15-6-2020