Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

Còn mãi thương yêu


Xuân còn tô thắm má đào
Hạ còn thắp lửa đỏ au phượng hồng
Thu còn vàng nắng mật ong
Đông còn lạnh buốt gió lồng lộng bay.

Em ơi ánh mắt còn say
Lúm đồng tiền với nét mày còn xinh
Còn câu hát lý tang tình
Thì còn mãi chuyện chúng mình thương yêu.

Ngô Chí Trung

   31-8-2017

Lời hoa cỏ


Phương trời em có thấy…
Thu về trong hơi may
Thư còn hồng trang giấy
Mà mờ xa bóng ai.

Dịu dàng mùa thu đến
Cơn gió chiều mơn man
Dấu chân người thương mến
Vương lối xưa hoang tàn.

Một cánh chim cô lẻ
Bay vút qua cuối ngày
Anh về ngang miền nhớ
Em phương trời có hay.

Tìm lại mùa trăng cũ
Ngày tháng qua âm thầm
Cổ tích buồn hóa thạch
Chú cuội giờ xa xăm.

Còn chút gì để nhớ
Đem cất vào chốn thương
Mảnh tình chung rạn vỡ
Kỷ niệm riêng đôi đường.

Ôm một bầu ngực cạn
Run rẩy trái tim gầy
Đời người luôn hữu hạn
Mây bên trời vẫn bay.

Tháng ngày xa vời vợi
Nhịp mùa đi miên man
Luân hồi anh vẫn đợi
Tình yêu em nồng nàn.

Ngô Chí Trung

   30-8-2017

Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

Mùi hương dậy thì

Từ em má đỏ môi hường
Lần đầu tôi biết mùi hương dậy thì
Lạ từ giọng nói lạ đi…
Lạ trong cử chỉ hành vi lạ về…

Lặng thầm e ấp duyên quê
Gió tung rối mái tóc thề vương mi
Lạ chưa!... Em quá lạ kỳ…
Đang ồn ã bỗng nhiên thùy mị êm.

Hồn tôi trải thảm nhung mềm
Dìu em bước nhẹ vào đêm ngọc ngà
Yêu kiều tha thướt dáng hoa
Thịt da đẫm ánh trăng tà đêm thu.

Tôi chìm trong khoảng thâm u
Em là tia nắng xuyên lù mù sương
Môi em – viên đạn bọc đường
Găm vào da thịt mùi hương dậy thì.


Ngô Chí Trung

  22-8-2017

Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2017

Giọt lệ xa người


Mặn môi giọt lệ xa người
Hắt hiu gió lả lơi cười cợt hoa
Dáng xưa thôi cũng nhạt nhòa
Duyên tan phận lỡ tình xa úa nhàu.

Mặn môi giọt lệ không màu
Đắng cay xót dạ, thương đau nhói lòng
Dòng đời xuôi chảy thong dong
Để con chim sáo sang sông rộn ràng.

Lối xưa nắng hạ còn vàng
Bến xưa đã vắng người sang lâu rồi
Sông buồn nước lững lờ trôi
Con đò ngày cũ xa khơi biệt mù.

Mặn môi giọt lệ mùa thu
Hơi may se sắt lời ru tuổi hồng
Ngày em cất bước theo chồng
Có người đứng lặng bên sông tần ngần.

Cũng đành gọi tiếng cố nhân
Chiêm bao nhạt mộng phai thân hao gầy
Duyên xưa còn lại chút này
Sợi vương tóc trắng, sợi đầy mắt ai.

Ngô Chí Trung

  12-8-2017