Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

Xếp trang lưu bút. Lặng thinh!...



Ngày em trao nửa môi cười
Ép vào lưu bút xinh tươi nụ hồng
Nửa kia dành để ngóng trông
Như vầng trăng khuyết còn đồng vọng tim.

Trường xa khép cổng im lìm
Mở trang lưu bút nỗi niềm đầy vơi
Trải từng phiến nhớ ra phơi
Hong hơ kỷ niệm một thời ta xưa.

Mấy mùa nắng gió và mưa
Theo dòng ký ức về đưa hương thầm
Rưng rưng nét chữ lặng câm
Lòng xôn xao nhớ dạ trầm ngâm thương.

Thế gian vốn dĩ vô thường
Lối đời ảo mộng dặm trường phù hư
Tìm em đâu cõi chân như
Chút hương tình cũ cũng từ từ tan.

Đưa tay cố níu thời gian
Theo tờ lịch mỏng khẽ khàng mùa bay
Lời thương còn đọng chút này
Nhạt nhòa nhân ảnh mờ phai bóng hình.

Xếp trang lưu bút. Lặng thinh!...
Cất vào góc khuất tàng kinh các buồn
Bể dâu đã mấy lớp tuồng
Cạn dòng hoài niệm, khô nguồn suối mơ.


Ngô Chí Trung
   21-10-2018

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Tìm trong dĩ vãng chút bình yên xưa



Nẻo về ngựa nản chân bon
Cất lên giọng hý mỏi mòn vó câu
Đời người mấy bận bể dâu
Chồn chân lãng tử mái đầu sương phơi.

Nhìn mây lãng đãng cuối trời
Cánh chim lẻ bạn chơi vơi giữa chiều
Chưa thu mà lá rơi nhiều
Hương hoa cau thoảng đưa dìu dịu sang.

Hoàng hôn buông xuống đồng làng
Lúa thì con gái mỡ màng non tơ
Một đôi cò trắng lượn lờ
Rập rờn về đậu trên bờ tre xanh.

Lưng trời một mảnh trăng nghiêng
Hàng cây lả bóng bên hiên mơ màng
Dòng sông bảng lảng ánh vàng
Thuyền ai khua nước sóng loang dập dềnh.

Dật dờ nhớ nhớ, quên quên
Nhủ lòng thanh thản giữa mênh mông tình
Xoa tay cười với riêng mình
Tìm trong dĩ vãng chút bình yên xưa.


Ngô Chí Trung
  30-9-2018