Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

LẠ LẪM...



Thế gian lạ lẫm vô bờ
Đời là quán trọ tình cờ ghé qua
Một lần đến cõi người ta
Ngao du giữa chốn bao la đất trời.

Ngỡ từ tiền kiếp về chơi
Lẩn tha lẩn thẩn ngồi phơi dại khờ
Ta gom góp nắng hong thơ
Lời quê lạ lẫm vu vơ mấy bài.

Mùa đi nắng tắt mưa bay
Đêm hiu hắt sáng, ngày loay hoay chiều
Sông đời lạ lẫm xanh rêu
Cánh buồm lướt sóng liêu xiêu giang đầu.

Gặp em lạ lẫm bên cầu
Ta neo thuyền đợi dãi dầu phong sương
Đã qua muôn nẻo dặm trường
Dấu chân phiêu lãng còn vương bụi trần.

Ta đem một khối tình gần
Đổi trao em một chút thần tượng xa
Một ngày lạ lẫm nhận ra:
Cái gần chẳng có, cái xa không còn.

Lối về giọt nắng chon von
Ta nhìn lạ lẫm bóng tròn riêng ta!
Thì em vẫn cứ đàn bà
Kiếp này mặc kệ ta là… đàn ông.


Ngô Chí Trung
   29-4-2019

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

ĐÓA HOA ĐỜI CỦA NHAU



Lá cành là của cỏ cây
Mây ngàn năm vẫn là mây của trời
Em và tôi của một thời
Tình yêu là đóa hoa đời của nhau.

Mây về kết giọt mưa mau
Ướt xanh mượt lá tuôn vào lòng tôi
Thấm vào em ngọt bờ môi
Đóa hoa đời nở tinh khôi nụ hồng.

Mắt em biêng biếc dòng sông
Nhấp nhô lần áo căng phồng ngực son
Lưng ong thắt đáy eo thon
Làn hương quyến luyến đủ ngon mắt nhìn.

Miệng cười tỏa nắng lung linh
Vòng tay sưởi ấm cõi bình yên tôi
Khi em yên ả điệu ngồi
Tôi nghe khao khát lên môi mắt tràn.

Một lần đến giữa nhân gian
Keo sơn gắn bó đá vàng thẳm sâu
Chẳng trăm năm cũng bạc đầu
Phù sinh một gánh qua cầu đầy vơi.

Như cây cỏ mọc bên đời
Ngàn năm
mây trắng lưng trời
vẫn bay.


Ngô Chí Trung
  07-4-2019