Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

Màu cát



Cảm ơn tạo hóa nhiệm mầu
Ban cho người một địa cầu lung linh.
Thiên nhiên cũng khéo đa tình
Sắp bày thế đất nên hình núi đôi.
Điểm tô thung lũng, khe đồi
Nước tuôn bên khuyết bên bồi thành sông.
Trời buồn thổi trận cuồng phong
Đá lăn vỡ vụn hóa giồng cát phơi.
Nắng vân vê hạt cát rời
Gió mơn man điệu ru hời xa xăm.
Lơ thơ vạt cỏ thì thầm
Tênh hênh bãi vắng cát nằm khỏa thân.
“Trên tầng tháp cổ” bâng khuâng
Đến như “sỏi đá cũng cần có nhau”*
Dẫu đời mưa nắng lao xao
Ngàn năm cát vẫn nguyên màu “Diễm xưa”.

Ngô Chí Trung
28-10-2015


*mượn lời bài hát Diễm xưa của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

Thơ viết về Nha Mân





Về Sa Đéc ghé Nha Mân
Thăm vùng đất phát giai nhân thuở nào.
Miền gái đẹp trong ca dao:
Gà Cao Lãnh…, gái bảnh bao miệt vườn*
Nha Mân muôn sắc ngàn hương
Mênh mang huyền thoại khói sương la đà.
Xưa nay nhan sắc đàn bà
Vua còn ngây ngất huống là thường dân.

Tôi – người thế tục phàm trần
Cũng mê mẩn…, cũng mấy lần liêu xiêu.
Đèo bòng tập tễnh… đòi yêu
Nên vương  phiền lụy, nên nhiều trái ngang.
Người ta lá ngọc cành vàng
Sá chi một gã đứng hàng chân quê.
Cho đời nếm đủ nhiêu khê
Chanh chua chuối chát ê chề. Chán chưa!

Nha Mân giờ đã khác xưa
Quê hương sớm nắng chiều mưa nặng lòng.
Trai ra phố bỏ ruộng đồng
Thiếu nữ cũng thích lấy chồng phương xa.
Giật mình… lo bảy lo ba…
Lo con gái đẹp quê nhà còn đâu!
Mai ngày tìm gái cưới dâu
Lo ba lo bảy dạ sầu phân vân…

Dạt dào sóng nước Nha Mân
Nhớ hoài huyền thoại giai nhân một thời.

Ngô Chí Trung


*Gà nào hay bằng gà Cao Lãnh.
Gái nào bảnh bằng gái Nha Mân. (Ca dao)