Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018

THƯƠNG MÀU ÁO TRẮNG


Em như hoa sứ trắng
Tỏa hương thơm nồng nàn
Thanh khiết trong chiều vắng
Tinh khôi đêm dịu dàng.

Không muôn hồng nghìn tía
Trắng trinh nguyên lụa là
Vẻ yêu kiều mộc mạc
Duyên dáng và kiêu sa.

Em hiền như lá cỏ
Lả ngọn oằn sương đêm
Anh nhẹ nhàng cơn gió
Hôn môi em ngọt mềm.

Thương hoài màu áo trắng
Tan trường nhịp bước quen
Tóc huyền bay trong nắng
Tình thắm vừa mới nhen.

Nghe mùa xuân vỗ cánh
Bình minh lên rộn ràng
Tia nắng hồng óng ánh
Lấp lánh giọt sương tràn.
Ngô Chí Trung
  31-12-2018

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

VẠT NẮNG CHIỀU PHAI


Máu hòa nhiệt huyết tim mình
Trào lên ngọn bút ghi hình ảnh xưa
Con đường phượng vĩ nắng trưa
Tiếng ve theo ngọn gió đưa lững lờ.

Từ khi buông bỏ ngây thơ
Một em sắc sảo, một khờ khạo tôi
Nụ tình vừa chớm tinh khôi
Em - vì sao lạc đổi ngôi ven trời.

Tìm em biền biệt tăm hơi
Năm cùng tháng tận ngày vời vợi sang
Chân trần mòn lối nhân gian
Tuổi xuân vỗ cánh theo hoàng hạc bay.

Tìm em biển rộng sông dài.
Mây giăng mắc đợi, sương lay phay chờ
Miên man con sóng xô bờ
Dung nhan em vẫn xa mờ mịt xa.

Em chìm đắm chốn phồn hoa
Tôi bơ vơ cuối giang hà mù phương
Còn thơm mái tóc nồng hương
Dáng xưa áo lụa còn vương vai gầy.

Lạnh lùng gió, lạnh lùng mây
Lạnh lùng cả bến sông đầy nước trôi
Bình minh ấm phía em ngồi
Chiều phai vạt nắng chỗ tôi lạnh lùng.

Dẫu rằng hữu thủy vô chung
Ơn em trao nhớ thương cùng tận tôi.

Ngô Chí Trung
  27-12-2018

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2018

Nhớ "Chân quê"


“Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều”.
Chân quê – thơ Nguyễn Bính.

HÔM rời Nha Mân mình ên
QUA cầu Cao Lãnh sang bên Tháp Mười
EM xa, vắng lặng tiếng cười
ĐI trong buổi sớm, tôi rười rượi mong.
TỈNH thành phố xá người đông
VỀ mau em nhé, chớ lòng vòng lâu!

HƯƠNG ai dù có ngạt ngào
ĐỒNG ta cỏ dẫu úa màu vẫn thương (*)
GIÓ – không em – lạnh lạ thường
NỘI ngày em vắng con đường dài hơn.
BAY bay sương khói chờn vờn
ĐI trong chiều với dỗi hờn, buồn vui
ÍT khi buồm thuận gió xuôi
NHIỀU chông chênh lẫn ngậm ngùi, đam mê.

Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều.


Ngô Chí Trung
  15-12-2018
(*) Lấy ý trong câu ca dao:
- Trâu ta ăn cỏ đồng ta

Tuy rằng cỏ cụt nhưng mà cỏ thơm.

Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

BÊN LY CÀ-PHÊ CHIỀU


Hương cà-phê dịu dàng bay
Giọt màu cánh gián nhểu dài lặng thinh
Hạt đường trắng cốc thủy tinh
Khuấy lên sóng sánh bóng tình nhân xa
Còn thơm vóc dáng lụa là
Áo em phơ phất vàng pha ráng chiều.

Xuyến xao một góc trời yêu
Ta ngồi đây với liêu xiêu nắng tà
Cà-phê vị đắng đậm đà
Chảy qua năm tháng mù xa biệt ngàn
Khua đường dưới đáy ly tan
Pha vào nhan sắc ngọt làn môi xưa.


Ngô Chí Trung
  30-11-2018

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

CÓ MỘT GÃ KHÙNG


Nha Mân có Ngô Chí Trung
Thần kinh chập mạch phát khùng làm… thơ.

Đôi ba câu chữ vẩn vơ
Ngắc nga ngắc ngứ như gà nghẹn cơm.

Nhân gian thiên hạ tranh hùng.
Nha Mân có một gã khùng làm thơ.

Thơ gì vần điệu ất ơ
Đọc đi đọc lại rõ thơ khật khùng!!!...


Ngô Chí Trung
 26-11-2018

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

Bố... lạy mày!!!


Bố mày vất vả gian nan
Xin ông bà ngoại để mang mẹ về
Cánh hoa xinh xắn đồng quê
Bố luôn chăm bón mân mê nhẹ nhàng
Bây giờ mày đã chen ngang
Bố, mày chia sẻ...mỏ vàng xài chung
Ưu tiên số một mày dùng
Còn bố thi thoảng tiệc tùng tí thôi
Trời ơi! Bố dặn dùng môi
Sao mày cắn chặt mà lôi thế này
Nhiều khi quá chén đang say
Bố chỉ mơn trớn nhẹ tay cơ mà
Bố lạy mày thả ngay ra
Mày nghịch như thế có mà tiêu vong
Nhìn mà quặn thắt trong lòng
Còn đâu nét đẹp màu hồng ngày xưa.
Con ơi bố cũng lạy mày
Mày dùng như thế bố đây hết nhờ
Bao năm bố chỉ dám sờ
Dám xoa, dám nắn, mà giờ mày xơi
Kiểu gì vừa cắn vừa lôi
Như này hỏng hết đồ chơi con à
Bố xin mày đấy!  Nhả ra!
Để cho nguyên vẹn cả nhà dùng chung…

 (Thơ sưu tầm - khuyết danh)

CÓ MỘT MIỀN QUÊ



Có một miền quê thắm nghĩa nhân
Tình thương nồng ấm khắp xa gần
Có một dòng sông miên man chảy
Lòng tôi trìu mến gọi Nha Mân.

Có tháng mười một xanh màu biếc
Ngày tôi buông tiếng khóc vào đời
Có một ánh nhìn ngời mắt liếc
Từ em biền biệt cách đôi nơi.

Đường xưa lối cũ còn mong đợi
Người đi rồi chắc sẽ quay về
Để thấy xóm làng thay đổi mới
Xanh đất, xanh trời, xanh sắc quê.

Em về nhẹ bước chân bỡ ngỡ
Nhìn cảnh quê nhà đang đổi thay
Nha Mân vẫn chảy tràn nhung nhớ
Có người thương mãi một bờ vai.


Ngô Chí Trung
  19-11-2018

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2018

EM TREO TÌNH MUỘN



Mượn câu lục bát làm thơ
Bắc qua hai phía bến bờ nhân sinh
Về tìm lại chuyện đôi mình
Một thời ngà ngọc còn tinh khôi hồn.

Ngực trần chạm bóng hoàng hôn
Tay chưa trọn một vòng ôm đã rời
Về đâu mỏi cánh chim trời
Đôi ta rồi cũng về nơi phải về.

Thôi thì tình cứ hoang mê
Áp vai má tựa môi kề cận nhau
Cho tim hòa nhịp xuân trào
Nghe đêm cuồng nhiệt, nghe hào hển em.

Ngất ngây chếnh choáng say mèm
Em treo tình muộn nhử thèm khát ta
Rồi như sương khói mù xa
Em và ta khuất theo tà huy buông.

Câu thơ rồi cũng lạc nguồn
Chắc gì xoa dịu nỗi buồn vợi thêm
Em đi tìm nắng ấm êm
Ta về với lạnh của đêm sắp tàn.


Ngô Chí Trung
  04-11-2018

Thứ Hai, 22 tháng 10, 2018

Xếp trang lưu bút. Lặng thinh!...



Ngày em trao nửa môi cười
Ép vào lưu bút xinh tươi nụ hồng
Nửa kia dành để ngóng trông
Như vầng trăng khuyết còn đồng vọng tim.

Trường xa khép cổng im lìm
Mở trang lưu bút nỗi niềm đầy vơi
Trải từng phiến nhớ ra phơi
Hong hơ kỷ niệm một thời ta xưa.

Mấy mùa nắng gió và mưa
Theo dòng ký ức về đưa hương thầm
Rưng rưng nét chữ lặng câm
Lòng xôn xao nhớ dạ trầm ngâm thương.

Thế gian vốn dĩ vô thường
Lối đời ảo mộng dặm trường phù hư
Tìm em đâu cõi chân như
Chút hương tình cũ cũng từ từ tan.

Đưa tay cố níu thời gian
Theo tờ lịch mỏng khẽ khàng mùa bay
Lời thương còn đọng chút này
Nhạt nhòa nhân ảnh mờ phai bóng hình.

Xếp trang lưu bút. Lặng thinh!...
Cất vào góc khuất tàng kinh các buồn
Bể dâu đã mấy lớp tuồng
Cạn dòng hoài niệm, khô nguồn suối mơ.


Ngô Chí Trung
   21-10-2018

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

Tìm trong dĩ vãng chút bình yên xưa



Nẻo về ngựa nản chân bon
Cất lên giọng hý mỏi mòn vó câu
Đời người mấy bận bể dâu
Chồn chân lãng tử mái đầu sương phơi.

Nhìn mây lãng đãng cuối trời
Cánh chim lẻ bạn chơi vơi giữa chiều
Chưa thu mà lá rơi nhiều
Hương hoa cau thoảng đưa dìu dịu sang.

Hoàng hôn buông xuống đồng làng
Lúa thì con gái mỡ màng non tơ
Một đôi cò trắng lượn lờ
Rập rờn về đậu trên bờ tre xanh.

Lưng trời một mảnh trăng nghiêng
Hàng cây lả bóng bên hiên mơ màng
Dòng sông bảng lảng ánh vàng
Thuyền ai khua nước sóng loang dập dềnh.

Dật dờ nhớ nhớ, quên quên
Nhủ lòng thanh thản giữa mênh mông tình
Xoa tay cười với riêng mình
Tìm trong dĩ vãng chút bình yên xưa.


Ngô Chí Trung
  30-9-2018

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2018

NHƯ CƠN MƯA BÓNG MÂY


(Vũ vô kiềm tỏa năng lưu khách
Sắc bất ba đào dị nịch nhân)




Trời đang nắng bất chợt mưa
Rào rào trút nước đẫm bừa áo em
Trú mưa kẻo tóc ướt mèm
Phấn nhòe nhoẹt má, son lèm nhèm môi.

Hiên nhà mời em tạm ngồi
Chờ cơn mưa tạnh hẳn rồi hãy đi!
Tự nhiên nghĩ cũng thiệt kỳ
Trời chang chang nắng mắc gì tuôn mưa!

Bỗng dưng tôi… Thật lạ chưa!
Không quen, chẳng biết sao ưa mắt nhìn
Cơn mưa khéo đổ thình lình
“Vũ vô kiềm tỏa…” cho tình tội tôi.

Hữu duyên thiên lý… em ơi!
Hồn tôi chìm nghỉm sâu vời mắt ai
Em như cơn mưa bóng mây
Một lần chợt đến làm đầy tương tư.

Giọt mưa thưa thớt ngật ngừ
Gió hiu hiu thổi mây lừ đừ qua
Không gian bừng nắng chan hòa
Trời cao thăm thẳm mở ra xanh rì.

Tương phùng là để chia ly
Chia ly là một người đi qua lòng
Em là bảy sắc cầu vồng
Thoảng qua giây lát còn đồng vọng tôi.

Mưa bóng mây đã tạnh rồi
Em đi khuất bóng tôi ngồi ngó theo
Trời xanh tỏa nắng trong veo
Nghe tim bừng ánh lửa reo bập bùng.


Ngô Chí Trung
  20-9-2018

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2018

TÌM CHÚT HƯƠNG XƯA



Em nữ sinh trường Tống Phước Hiệp (1)
Tôi Trung Học Kỹ Thuật Vĩnh Long (2)
Ngày hai buổi bốn lượt đi vòng (3)
Ngang trường em qua cầu Thiềng Đức.

Tan buổi học nắng ươm vàng rực
Em tinh khôi áo trắng thướt tha
Gió tung bay phơ phất đôi tà
Đợi tôi cùng lối về chung bước.

Nón nghiêng nghiêng tóc huyền óng mượt
Ngan ngát thơm hương mạ đồng làng
Tôi đan mơ dệt mộng nồng nàn
Dịu êm như trăng vàng mười sáu.

Nhưng thuyền mơ dập vùi dông bão
Không rước em cặp bến trời hồng
Một ngày kia chim sáo sổ lồng
Cành phượng cháy mùa hè đỏ lửa.

Ve nức nở cổng trường khép cửa
Bao nhiêu năm dầu dãi nắng mưa
Tôi quay về tìm chút hương xưa
Nghe trào dâng giọt buồn thinh lặng.

Cảnh đã khác, người xưa đâu vắng!
Thời gian qua, trường cũng thay tên
Sông Long Hồ sóng nước dập dềnh
Cầu Thiềng Đức nằm phơi nỗi nhớ.

Tôi tìm đến bên bờ sông lở
Chỗ em làm rớt một làn hương
Thấy trên nhành trinh nữ phai hường
Một xác bướm vàng nằm rũ cánh.


(Phù hiệu in trên ngực áo học sinh)
Ngô Chí Trung
  05-9-2018
(1) Trường nữ Trung học Tống Phước Hiệp (Vĩnh Long). Sau 1975 đổi tên THPT Lưu Văn Liệt.
(2) Hiện nay là trường Đại Học Sư Phạm Kỹ Thuật Vĩnh Long.
(3)  Học sinh trường Kỹ Thuật học ngày hai buổi: sáng, chiều.

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2018

Tìm lại mùa thu



Mây trắng vẫn hoài mây trắng bay
Gió từ thu trước đến thu này
Người đi một sớm sương thu lạnh
Từ đấy mùa thu vắng bóng ai.

Thôi cũng xa rồi em dấu yêu
Tôi phơi nỗi nhớ vắt ngang chiều
Nghe buồn chầm chậm rơi từng giọt
Lục bình tim tím bến cô liêu.

Người đã xa, người yêu dấu ơi
Còn tôi lặng lẽ bước bên đời
Vàng vọt chiều buông tia nắng rớt
Đầm đìa đêm xuống giọt sương rơi.

Đã mấy mùa thu lạc mất nhau
Trời thu viễn xứ lạnh mưa ngâu
Những chiều mây xám giăng đầu ngõ
Còn nhớ hay quên mộng buổi đầu.

Áo trắng biệt mù cơn gió lộng
Người đi cách trở mấy sơn khê
Lưu bút ố vàng trang giấy mỏng
Nét mực nhòe dòng chữ tái tê.

Em về tìm lại mùa thu cũ
Thấy những tàn phai trong nắng mưa
Nếu chợt giữa đời còn gặp gỡ
Xin giữ nụ cười thân ái xưa.


Ngô Chí Trung
  26-8-2018

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2018

HUYỀN ẢO



Huyền ảo trăng. Huyền ảo đêm
Một thời huyền ảo êm đềm tuổi thơ
Tuổi mộng mơ. Thuở dại khờ
Ngoéo tay, hai đứa hẹn chờ… Ngoéo tay.

Ngày qua…, đêm hết…, qua ngày…
Em mười sáu, thả tóc dài lửng lơ
Vô tư áo trắng học trò
Tôi ngô nghê tập làm thơ tả tình.

Từ em trổ mã xinh xinh
Dáng xuân thiếu nữ dậy hình tiên nga
Quanh em vây kín lụa là
Vụng về, tôi chỉ lo xa, ngập ngừng…

Bởi tôi chậm chạp lừng khừng
Nên em rẽ ngoặt nửa chừng, quanh co
Đường chia hai nẻo so đo
Buông tay, em đã quên hò hẹn xưa.

Bây giờ em hết ngây thơ
Biết đưa đẩy mắt, biết vờ vĩnh yêu
Đầu môi léo lắt mỹ miều
Mà thâm tâm ném phi tiêu chết người.

Tim tôi dòng máu đỏ tươi
Chảy ri rỉ giọt ngậm ngùi đau rêm
Huyền ảo trăng. Huyền ảo đêm
Một thời huyền ảo đầy thêm cuộc tình.


Ngô Chí Trung
   21-8-2018

KHÚC RU TÌNH



Ru em nồng giấc du miên
Lòng tôi đã lạnh hoang miền viễn khơi
Mùa đi về phía chân trời
Năm cùng tháng tận ngày vơi đêm tàn.

Ru tình mây tụ mưa tan
Có nghe lưu luyến mắt giàn giụa cay?
Giọt đau rát buốt mặt mày
Giọt thương thức tỉnh mơ say, em về.

Gọi nhau dìu dịu cơn mê
Nghe hoa cỏ nhắc lời thề gió bay
Vẫn bờ bến cũ sông này
Tìm sao được những tháng ngày xưa xa!

Cây đa cằn cỗi gốc già
Cành khô lá úa la đà bóng xiêu
Đem phơi nỗi nhớ lên chiều
Khúc ru tình đọng lời yêu bên thềm.

Em về khỏa nước sông đêm
Cười lên ngạo nghễ cho mềm mại môi
Chắc gì còn được luân hồi
Thì em cứ cợt đùa tôi kiếp này.


Ngô Chí Trung 
   20-8-2018