Mượn câu lục bát làm thơ
Bắc qua hai phía bến bờ
nhân sinh
Về tìm lại chuyện đôi
mình
Một thời ngà ngọc còn
tinh khôi hồn.
Ngực trần chạm bóng hoàng
hôn
Tay chưa trọn một vòng ôm
đã rời
Về đâu mỏi cánh chim trời
Đôi ta rồi cũng về nơi
phải về.
Thôi thì tình cứ hoang mê
Áp vai má tựa môi kề cận
nhau
Cho tim hòa nhịp xuân
trào
Nghe đêm cuồng nhiệt,
nghe hào hển em.
Ngất ngây chếnh choáng
say mèm
Em treo tình muộn nhử
thèm khát ta
Rồi như sương khói mù xa
Em và ta khuất theo tà
huy buông.
Câu thơ rồi cũng lạc
nguồn
Chắc gì xoa dịu nỗi buồn
vợi thêm
Em đi tìm nắng ấm êm
Ta về với lạnh của đêm
sắp tàn.
Ngô Chí Trung
04-11-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét