(Cảm tưởng khi đọc bài “Nếu thêm một lần lựa chọn” của nickname Rê Nguyễn).
Ước gì có phép trong tay.
Kéo thời gian lại những ngày
xa xưa,
Cái thời chợt nắng chợt mưa.
Cái thời con gái đong đưa
thất thường.
Thêm lần lựa chọn , nói: “thương”.
Biết đâu gặp gỡ bên đường làm
ngơ ?...
Tôi là một kẻ khù khờ.
Thiệt thà ngớ ngẩn nên ngờ
nghệch tin.
Ngỡ đường tình ái lung linh.
Nào hay chân bước gập ghình
long đong.
Con
gái nói có là không. (*)
Nói thương là ghét, nói mong – đừng chờ !
Nói yêu là giận vu vơ.
Nói nhớ là đã đôi bờ lãng quên.
Nói vui mà
dạ buồn tênh.
Nói chung thuỷ đã chênh vênh câu thề.
Tình tôi mộc mạc chân quê.
Lời thưa, tiếng thốt ngô nghê
nhạt phào.
Mất lòng trước, được lòng sau.
Thôi thì hãy nói với nhau
thật lòng.
Có nói có, không nói không.
Đừng “không” nói “có” nhọc
lòng người ơi !
(*) Mượn ý bài hát Con gái của tác giả Ngọc Lễ