Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014

Thân phận




Lời yêu thương còn vương trên đôi môi.
Những mùa hạ xưa lẩn khuất đâu rồi.
Chân trời ước mơ hoàng hôn tắt nắng .
Tợ áng mây chiều lững thững êm trôi.

Gió sương cuộc đời nhuộm phai mái tóc.
Mười ngón tay gầy kết chặt nhớ thương.
Thầy cũ, bạn xưa, con đường đi học.
Bao nhiêu mùa qua rêu phủ mái trường.

Em đã xa vời tầm tay nắm bắt.
Quá khứ ngọc ngà khuất nẻo hư vô.
Hiện tại ta đi dặm dài xa lắc.
Tương lai gập ghềnh sóng gió lô xô.

Ngày tháng đong đưa tình xưa trĩu nặng.
Nỗi nhớ bồng bềnh vương vấn cơn mơ.
Ký ức tìm về êm đềm sâu lắng.
Vọng bước chân ai đêm mộng vật vờ.

Em bỏ ra đi, mình ta lạc lõng.
Dò dẫm vào đời từng bước lẻ loi.
Chợt tỉnh cơn mê tình sầu lắng đọng.
Có gì đâu em, ta nhận thiệt thòi.

Định mệnh ban cho kiếp đời lận đận.
Tất tả ngược xuôi dằn vặt riêng mình.
Thời gian trải dài niềm đau thân phận.
Ta vẫn kiên lòng giữ vững niềm tin.


                          Ngô Chí Trung.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét