Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

Hồn bướm mơ tiên



(Cảm tác khi đọc tác phẩm “Hồn bướm mơ tiên” của nhà văn Khái Hưng)

Cớ gì cắt tóc quy y?
Em buông bỏ tuổi xuân thì kiêu sa!..
Soi mình ngắm lại thân ta
Hạt bụi nào hóa kiếp ra hình hài!

Em như từ cõi bồng lai
Xa xôi chót đỉnh non đoài về ngang
Ta là con bướm trần gian
Hồn phiêu diêu chốn địa đàng mơ tiên.

Khấu đầu lạy đấng thiêng liêng
Thứ tha cho kẻ khùng điên tội tình
Chúa trên thánh giá lặng thinh
Phật ngồi hóa đá nghiêm hình trầm tư.

Mõ chuông vọng khúc niệm từ
Vang câu kinh kệ thực hư nhiệm mầu
Ngoài kia đời lắm bể dâu
Sắc – không… mê lộ về đâu cuối đường.

Ta mơ giấc mộng bình thường
Tơ hồng vương vấn lời thương tím bầm
Tình yêu trổ hạt nảy mầm
Gừng cay muối mặn đừng lầm lạc nhau.

Lòng em thánh thiện thanh cao
Ta vương tục lụy chìm sâu luân hồi
Thương em trong trắng tinh khôi
Tiếc cho mái tóc hết rồi xuân xanh.


Ngô Chí Trung
27-10-2016
(Đã in trong tập thơ HƯƠNG YÊU, nhà xuất bản Hội Nhà Văn tháng 12/2018)

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2016

Người lạ từng quen


        
Đường đời xuôi ngược bon chen
Gặp em – người lạ từng quen – bất ngờ…
Thoáng nhìn bối rối sững sờ
Em bên người mới làm ngơ chẳng chào.

Giả vờ không biết gì nhau
Tay trong tay với người sau mặn mà
Ru tình một thuở xưa xa
Ru em ngạo nghễ, ru ta ngậm ngùi.

Ngày nào nước gợn sóng vui
Em lai láng nhớ ta lùi lũi thương
Bây giờ gặp gỡ bên đường
Thời gian còn đọng chút hương dịu dàng.

Hoa thơm hoa đẹp vẫn tàn
Tình sâu nghĩa đậm cũng tan hết rồi
Chẳng duyên không nợ thì thôi…
Thề xưa gió dập sóng dồi mất tiêu.

Em bên người mới vui nhiều
Ta về gác nhỏ đìu hiu một mình
Nhìn nhau ánh mắt lặng thinh
Xem như người lạ vô tình chưa quen.



Ngô Chí Trung

 10-10-2016