Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Bến cũ sông quê




       
Sông Nha Mân chiều buông ngẩn ngơ
Hoàng hôn nhàn nhạt phủ đôi bờ
Bến xưa còn dấu người năm cũ
Trong sắc lục bình hoa tím mơ.         
                                 
Vẫn bờ bến cũ, vẫn dòng sông
Nước lặng lờ trôi vẫn lớn ròng
Mà người đi mãi… đi đi mãi
Để lục bình kia tím đợi mong.

Từ độ chia xa trời viễn xứ
Cung đàn ai dạo khúc ly tan
Em đi bỏ lại dòng sông nhớ
Và cuộc tình xưa cũng lỡ làng.   

Kỷ niệm còn đây, em ở đâu?
Sông quê lưu luyến buổi ban đầu
Tưởng hồn Lý Bạch gom trăng vỡ
Rọi xuống đời nhau cuộc bể dâu.

Bến cũ sông quê vẫn thủy chung
Mà sao hư ảo mộng tương phùng
Lục bình còn tím hoa mong đợi
Hợp phố châu về hết nhớ nhung.



Ngô Chí Trung
30-6-2015


Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Em Về Vui Bước Vu Quy





Em về bên ấy mưa bay.
Ta phương nầy với tháng ngày buồn tênh.
Tưởng là giấu nhớ tìm quên.
Ngờ đâu mộng cũng bồng bềnh ảo mơ.
Ai mong ngóng, ai đợi chờ.
Ai rồi đón nhận hững hờ xót xa.
Em về mặc áo cài hoa.
Pháo hồng là máu tim ta cạn nguồn.
Lệ lòng là giọt mưa tuôn.
Nỗi niềm theo sóng nước cuồn cuộn trôi.
Một mình ta giữa đơn côi.
Men sầu dốc cạn bồi hồi đáy ly.
Em về vui bước vu quy.
Ta gom góp mảnh xuân thì dở dang.
Ngày em cất bước sang ngang.
Là tan vỡ giấc mộng vàng đắm say.
Từ nay tóc gió thôi bay.
Còn chăng là nỗi nhớ dài thiên thu.
“Bướm vàng đậu nhánh mù u”.
Em về bên ấy… xa mù mịt xa.

Ngô Chí Trung
26-6-2015