Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

Chim hót trong lồng




Con chim buồn xếp cánh.
                                         Ngơ ngác trong lồng son.
Đứng bên đời hiu quạnh.
Khoảnh trời riêng bé con.
*
Chim lười buông giọng hót.
Nhìn trời xanh bâng quơ.
Âm thanh còn lảnh lót?
Phận chim lồng bơ vơ.
*
Từng một thời tung cánh.
Lướt gió mây đại ngàn.
Khoảng không gian lồng lộng.
Bốn phương trời thênh thang.
*
Nhớ nhung hoài một thuở…
Bình minh lên huy hoàng.
Tiếng chim kêu rộn rã.
Vút cao lời hót vang.
*
Khi rừng xưa đã khép.
Lối cũ mù xa xăm.
Dông bão đời xao động.
Gió mưa về lạnh căm.
*
Triền miên niềm đau xót.
Tiếc một thời xưa xa.
Chim buồn lơi giọng hót.
Trong lồng son xa hoa.

                   Ngô Chí Trung
                     27-11-2014


Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

HỎI...?



Hỏi rừng mấy tuổi rừng già.
Hỏi nước muôn thuở sao là nước non
Hỏi trăng khi khuyết khi tròn.
Hỏi trời lúc nắng lại còn lúc mưa.
Hỏi thời gian nẻo nào xưa.
Hỏi ân tình cũ hương thừa có phai.
Hỏi lòng mấy nỗi đắng cay.
Hỏi trong kỷ niệm hình hài em đâu.
Hỏi đời bao cuộc bể dâu.
Hỏi ta bạc trắng mái đầu, già chưa?

                       Ngô Chí Trung
                     27-11-2014

Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

HẠT NHỚ (Xin lỗi tầm xuân 2)





        Em trao gởi hạt nhớ mong.
Ta đểnh đoảng đem gieo trồng đất quên.
        Mầm yêu èo uột mọc lên.
Cỗi cằn nắng hạn chẳng nên bóng xòe.
        Cơn mưa đợi mãi chưa về.
Để em thất vọng câu thề dở dang.
        Ta phiêu diêu cõi mơ màng.
Này xanh dáng núi, nọ vàng bóng mây.
        Thả mồi bắt bóng – trắng tay!
Giật mình tỉnh mộng, tình bay mất rồi!
        Em bây giờ quá xa xôi.
Lòng ta hoang lạnh khoảng trời mùa đông.
        Tìm đâu hạt nhớ, hạt mong.
Vương vương sợi đắng trên giồng đất quên.

                      Ngô Chí Trung.
                         26-11-2014