Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Mộng tương phùng


Người có bao giờ thôi vấn vương
Phương trời cách biệt rẽ hai đường
Nghe chiều nhuộm tím hồn nhung nhớ
Lỡ chuyến đò sang lạc bến thương.

Nơi miền xa giọt sầu đeo bước
Vầng trăng gầy rụng giữa dòng khơi
Thuyền ai đẩy mái chèo khua nước
Làm ánh trăng chìm tan tả tơi.

Lặng lẽ chờ nhau phía muộn màng
Bên bờ duyên kiếp bến nhân gian
Tóc phai màu đợi người năm cũ
So lại dây tơ gảy khúc đàn

Nhẩm đếm thời gian mỗi lúc chiều
Chờ người về nối sợi thương yêu
Sóng khua xào xạc bờ sông vắng
Lành lạnh sương mờ gió hắt hiu.

Mơ thấy một ngày vui chốn cũ
Người tìm trở lại bến bờ xưa
Nhắc nhớ nụ hôn đầu quyến rũ
Quên hết buồn đau trong gió mưa.


Ngô Chí Trung

Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

Còn nhớ hay quên?


Ngày bên nhau yên vui êm đềm
Ngắm ánh trăng soi nghiêng bên thềm
Hương hoa sứ nồng nàn thơm ngát
Khúc ru tình dìu dặt đêm đêm.

Rồi phong ba phủ lên cuộc đời
Cho cánh hoa xác xơ tơi bời
Đá chẳng mềm và chân không cứng
Đành chia lìa đau xót người ơi.

Khiến xui chi một lần gặp gỡ
Tình vương mang một kiếp phong trần
Dòng sông cũ bên bồi bên lở
Bến bờ xưa còn đợi cố nhân.

Qua bão dông trời cao xanh ngắt
Đứng bên đời ai mãi gọi tên
Đêm từng đêm đèn khuya hiu hắt
Thuở mặn nồng… còn nhớ hay quên?

Ngô Chí  Trung
(Cảm tác sau khi tham gia hòa giải một vụ ly hôn.)
   23-4-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)




Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

Em vẫn bên đời


Ta viết vần thơ ngâm vịnh nguyệt
Bình minh ca tụng ánh dương hồng
Thả hồn theo áng mây phiêu lãng
Vơ vẩn tìm trăng rụng đáy sông.

Lòng mãi vô tư quên thực tại
Đắm chìm trong hư ảo vơi đầy
Thương bóng nhớ hình ai xa thẳm
Sớm tối mơ màng chuyện nước mây.

Lịm hồn trong mộng mị chơi vơi
Bạc đầu còn mải miết rong chơi
Quên em từng cận kề hôm sớm
Thầm lặng bên ta suốt một đời.

Bất chợt hôm nào ta bỗng thấy…
Em cười đuôi mắt vết chân chim
Hương sắc thời gian không trả lại
Giật mình nghe nhói buốt con tim.

Em vẫn bên đời mỗi sớm mai
Nghiêng nghiêng nắng đổ bóng em dài
Bốn mùa dãi nắng dầm sương gió
Áo thấm mồ hôi đẫm ướt vai

Tần tảo gian nan với ngậm ngùi
Giấu buồn gắng gượng để làm vui
Nhọc nhằn cam chịu không than thở
Chia sớt đắng cay lẫn ngọt bùi

Bên em ta vẫn ngô nghê lắm
Vụng về ngờ nghệch thuở ngày xưa
Em là nguồn nước ta khao khát
Như hạn reo mừng đón giọt mưa.

Ngô Chí Trung


Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

Biết tìm đâu...?


Chiều qua trời đổ mưa ngâu
Tóc phai màu nhớ tìm đâu bóng người.
(Tóc phai màu nhớ - thơ Nguyễn Xuân Mai)

CHIỀU một mình trên gian gác vắng
QUA   cuộc tình, người chẳng còn sang
TRỜI  làm cách trở đò giang
ĐỔ   thừa phận số lỡ làng tơ duyên.

MƯA  giăng mắc con thuyền lạc lõng
NGÂU  tuôn từng giọt mỏng lạnh ngần
TÓC  xanh mấy độ phù vân
PHAI  tàn nhuốm bụi phong trần tả tơi.

MÀU  mây tím cuối trời xa vắng
NHỚ  nhung chiều thầm lặng đơn côi
TÌM  về kỷ niệm xa xôi
ĐÂU  còn hình dáng của thời ngày xưa.

BÓNG  mờ mịt gió mưa thuở ấy
NGƯỜI  đi rồi cách mấy sông sâu
Chiều qua trời đổ mưa ngâu
Tóc phai màu nhớ tìm đâu bóng người.

Ngô Chí Trung

Thứ Năm, 7 tháng 4, 2016

Thì thôi...


Thì thôi… đàn đứt dây rồi
Tơ chùng phím lạc phai phôi tháng ngày
Tiếng buồn theo gió ngàn bay
Tiếng thương trầm lắng u hoài nhớ mong.

Thì thôi… thõng sợi tơ lòng
Đưa tay cố buộc vẫn thòng mối lơi
Sông dài trời rộng em ơi
Ngóng trông chỉ thấy mù khơi bóng chiều.

Thì thôi… đứt sợi dây diều
Đêm đìu hiu đợi, ngày liêu xiêu chờ
Ai làm rối rắm guồng tơ
Ai mơ ai mộng bây giờ ướt mi.

Thì thôi… chẳng nợ duyên gì
Em đi kẻo trễ xuân thì khát khao
Tôi về ru giấc chiêm bao
Thấy vầng trăng cũ soi vào chốn xưa.


Ngô Chí Trung