Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

MƯA NGUỒN LẠNH TANH...



Em đi, trời đã vào đêm
Bước chân xa vắng, hiên thềm hắt hiu
Nghe hơi sương nhuốm lạnh nhiều
Gió qua lá ở lại chiều vừa rơi.

Chút tình gió lộng ngàn khơi
Người đi viễn xứ cho rời rã mong
Tôi ngồi rải nhớ ra hong
Tàn hương kỷ niệm tỏa nồng nàn khuya.

Một mai đôi ngả đường chia
Mới hay từ bấy mình lìa lạc nhau
Giữa đời lẫn lộn vàng thau
Thời gian phủ kín một màu rêu xanh.

Chút tình vướng víu mong manh
Tôi ôm mối đợi chỉ mành treo chuông.
Nỗi niềm chớp bể trùng muôn
Tâm tư đẫm giọt mưa nguồn lạnh tanh…


Ngô Chí Trung
  27-3-2020

Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

BỀNH BỒNG NƯỚC MÂY



Tiễn nhau cúi mặt làm thinh
Chút thương luyến nhớ chút tình khói sương

Khói sương trời đất bình thường
Nhớ thương là chuyện của tương tư người
Hợp tan là lẽ khóc cười
Phận duyên là số kiếp rười rượi vương.

Em đi khuất bóng cuối đường
Ta về góp nhặt tàn hương bồi hồi
Tiếc uyên ương nỡ lìa đôi
Ước mơ thôi đã… đành thôi mộng vùi.

Nụ hôn nồng ấm chưa nguôi
Bờ môi héo hắt ngậm ngùi dấu son
Lời xưa hẹn biển thề non
Trăng xưa bến cũ ai còn nhớ quên.

Ta về lối vắng mình ên
Em đi tóc lộng bồng bềnh nước mây.


Ngô Chí Trung
  22-3-2020

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

VẾT XƯỚC


Ta vụng dại đập vỡ viên hồng ngọc
Mảnh cứa tim vết xước máu tuôn dòng
Thương tích nhỏ sao lòng rưng rức khóc?
Đau buốt hoài, em hỡi, một đời ngông!

Ngô Chí Trung
   10-3-2020