Thứ Hai, 17 tháng 2, 2020

XANH RÌ DẤU XƯA



Dở trang lưu bút ố vàng
Chênh chao kỷ niệm hương ngan ngát lùa
Em còn toan tính được thua
Lý lơi câu hát ru mùa sang ngang.

Ngày em quay gót dặm ngàn
Đường chiều quạnh quẽ nắng tàn tạ vơi
Lá rơi lặng lẽ... Lá rơi…
Có con chim sáo hót lời bâng quơ.

Không em, lối vắng ơ hờ
Đìu hiu sương khói cay mờ đôi ngươi
Ngày nào mắt sáng môi tươi
Bây giờ đọng giọt nhớ người canh thâu.

Đã đành duyên nợ gì đâu!
Cớ sao vướng bận mùa Ngâu bơ phờ
Em đi buổi ấy tình cờ
Tim mòn mỏi nhịp bất ngờ từ ly.

Ngày em xõa tóc xuân thì
Tôi qua lối cũ xanh rì dấu xưa
Nhặt câu thơ vụn mòn tưa
Gói vào ký ức cũng vừa vàng thiu

Dang tay gom khói sương chiều
Rót tràn nỗi nhớ vào hiu quạnh này.


Ngô Chí Trung
  14-02-2020