Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2019

CÒN MÃI ĐI TÌM



Chắc gì em đã là trầm
Mà ta ngậm ngải bao năm đi tìm
Mịt mù tăm cá bóng chim
Trăng rơi đáy nước, kim chìm biển khơi.

Em không là giọt nắng ngời
Sao ta mỏi mắt trông vời ban mai
E chiều màu nắng tàn phai
Hoàng hôn phủ bóng đen dài dặc đêm.

Em không là gió qua thềm
Cho ta tìm chút êm đềm giấc say
Mơ màng em tựa bờ vai
Nâng niu vuốt sợi tóc mai dịu dàng.

Em về trang điểm dung nhan
Vầng trăng cổ độ soi tàn tích xưa
Mặc đời hết nắng rồi mưa
Dòng thời gian nhịp thoi đưa tháng ngày.

Lẽ nào tình cũng là vay!
Ta xin thế chấp hình hài chung thân
Vay em yêu mến ân cần
Và thương nhớ đủ một lần trăm năm.

Dẫu mai cát lỡ bụi lầm
Ta còn ngậm ngải tìm trầm hương em.


Ngô Chí Trung
   30-5-2019


Thứ Năm, 30 tháng 5, 2019

CHIỀU NHA MÂN



Đường chiều thấp thoáng bóng ai
Phất phơ tà áo trắng dài bâng khuâng
Âm vang nhịp bước khua gần
Ngỡ người em gái Nha Mân trở về.

Định thần chợt tỉnh cơn mê
Biết thừa em đã xa quê ngút ngàn
Từ đêm mộng rã mơ tan
Sông xưa nước chảy thời gian lở bồi.

Tình hun hút gió xa xôi
Vắng em khuyết một chỗ ngồi trống trơn
Nhớ chiều xưa tóc bay vờn
Vuốt ve sợi rối dỗi hờn trên vai.

Tôi mơ ngày một ngày hai
Ngờ đâu em đã vòng tay thõng thuồng
Em đi sỏi đá lặng buồn
Xanh rêu lối cũ cỏ luồn dấu chân.

Tôi cầm nỗi nhớ đem cân
Thấy tà huy cũng xế dần bóng nghiêng.
Bây giờ sông Hậu, sông Tiền
Nhịp cầu mới đã nối liền bến xưa.

Lơ thơ ngọn cỏ gió lùa
Lao xao con sóng gọi mùa nước qua
Từ em xa cách quê nhà
Còn thương lối cũ chiều Nha Mân chờ!


Ngô Chí Trung
  29-5-2019

Thứ Ba, 14 tháng 5, 2019

CÁT LỠ BỤI LẦM



“Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không”
(Truyện Kiều – Nguyễn Du)

Gặp nhau chi để hoài mong
Bỗng dưng vướng sợi tơ lòng ngổn ngang
Đêm chiêm bao luống mơ màng
Ngày tơ tưởng mộng trần gian phiêu bồng.

Mặc đời nóng hạ lạnh đông
Tôi nghe xuân ấm, mát lồng lộng thu
Dẫu trời giăng kín mây mù
Vẫn tin nắng tỏ xóa u ám mờ.

Tôi hồn nhiên đến ngây thơ
Đâu hay em đã tình hờ hững quên
Đời là sông nước lênh đênh
Tôi con thuyền nhỏ buồn tênh mái chèo.

Gặp nhau mây nước bọt bèo
Bụi lầm cát lỡ còn đeo đẳng chờ
Dặm hồng xa lắc xa lơ
Con thuyền không bến xác xơ sóng cồn.

Môi còn tươm mật nụ hôn
Đã vang tình khúc nửa hồn thương đau
Ai làm tuôn hạt mưa mau
Ai chan lệ tưới lòng nhau ướt đầm!

Đời người khó được trăm năm
Hãy yêu thương, chớ để lầm lạc nhau!


Ngô Chí Trung
 14-5-2019

Chủ Nhật, 12 tháng 5, 2019

BẾN SÔNG CHIỀU



Sông chiều nhè nhẹ gió bay
Lục bình tím nhớ áo đài trang xưa
Nhánh bần phe phẩy đong đưa
Ngỡ tay em vẫy như vừa về ngang.

Sông chiều nước lớn mênh mang
Dòng êm len lỏi hai hàng lau xanh
Lặng nhìn chiếc lá lìa cành
Lững lờ theo nước chảy lành lạnh trôi.

Đêm nào một thuở xa xôi
Bến xưa hai đứa cùng ngồi ngắm sao
Ngân hà ở tận trên cao
Tôi, em, hai nỗi niềm dào dạt riêng.

Chiều phai vạt nắng nghiêng nghiêng
Bông bần rụng trắng một triền sông xa
Phương em những buổi chiều tà
Có nghe nhung nhớ vỡ òa trong tim?

Nước lên chiều xuống im lìm
Bỗng vang vọng tiếng chim bìm bịp kêu
Hoàng hôn nhuộm sẫm màu rêu
Gió ru chiều muộn ngày nghêu ngao tàn.

Mai về em hãy ghé sang
Bến sông chiều đẹp dịu dàng trời quê.


Ngô Chí Trung
  12-5-2019


Thứ Tư, 1 tháng 5, 2019

DẢI ĐỒNG TÂM



Em quăng thề hẹn xuống sông
Nhấp nhô sóng lượn vòng đồng tâm loang
Vòng nào rạng rỡ hân hoan
Vòng nào cau mặt xốn xang dỗi hờn.

Giữa hai vòng sóng trống trơn
Em và tôi thấy khoảng gờn gợn xa
Hai vòng sóng tách nhau ra
Thia lia từ một cuộc va chạm đời.

Thia lia từ một cuộc chơi
Sượt qua nhau vết cắt rời rã tan
Sượt qua nhau thoáng trần gian
Sớm mai rực rỡ vội tàn tạ trưa.

Dải đồng tâm rách nát tưa
Vòng đồng tâm sóng cũng thưa thớt dừng
Vòng em lững chững lừng chừng
Vòng tôi lan tỏa trong chưng hửng buồn.

Cảm ơn em biết hứa suông
Biết cho tôi hứng ngọn nguồn tái tê
Bây giờ tôi tỉnh cơn mê
Biết em rồi chẳng quay về nữa đâu!

Thôi em chớ bận lòng sầu
Dải đồng tâm nát có lâu lắc gì
Thì thôi thong thả em đi
Thời gian rồi sẽ xóa tì vết xưa.


Ngô Chí Trung
  30-4-2019