Đường chiều thấp thoáng
bóng ai
Phất phơ tà áo trắng dài
bâng khuâng
Âm vang nhịp bước khua
gần
Ngỡ người em gái Nha Mân
trở về.
Định thần chợt tỉnh cơn
mê
Biết thừa em đã xa quê
ngút ngàn
Từ đêm mộng rã mơ tan
Sông xưa nước chảy thời
gian lở bồi.
Tình hun hút gió xa xôi
Vắng em khuyết một chỗ
ngồi trống trơn
Nhớ chiều xưa tóc bay vờn
Vuốt ve sợi rối dỗi hờn
trên vai.
Tôi mơ ngày một ngày hai
Ngờ đâu em đã vòng tay
thõng thuồng
Em đi sỏi đá lặng buồn
Xanh rêu lối cũ cỏ luồn
dấu chân.
Tôi cầm nỗi nhớ đem cân
Thấy tà huy cũng xế dần
bóng nghiêng.
Bây giờ sông Hậu, sông
Tiền
Nhịp cầu mới đã nối liền
bến xưa.
Lơ thơ ngọn cỏ gió lùa
Lao xao con sóng gọi mùa
nước qua
Từ em xa cách quê nhà
Còn thương lối cũ chiều
Nha Mân chờ!
Ngô Chí Trung
29-5-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét