Sông chiều nhè nhẹ gió bay
Lục bình tím nhớ áo đài
trang xưa
Nhánh bần phe phẩy đong
đưa
Ngỡ tay em vẫy như vừa về
ngang.
Sông chiều nước lớn mênh
mang
Dòng êm len lỏi hai hàng
lau xanh
Lặng nhìn chiếc lá lìa
cành
Lững lờ theo nước chảy
lành lạnh trôi.
Đêm nào một thuở xa xôi
Bến xưa hai đứa cùng ngồi
ngắm sao
Ngân hà ở tận trên cao
Tôi, em, hai nỗi niềm dào
dạt riêng.
Chiều phai vạt nắng
nghiêng nghiêng
Bông bần rụng trắng một
triền sông xa
Phương em những buổi
chiều tà
Có nghe nhung nhớ vỡ òa
trong tim?
Nước lên chiều xuống im lìm
Bỗng vang vọng tiếng chim
bìm bịp kêu
Hoàng hôn nhuộm sẫm màu
rêu
Gió ru chiều muộn ngày
nghêu ngao tàn.
Mai về em hãy ghé sang
Bến sông chiều đẹp dịu
dàng trời quê.
Ngô Chí Trung
12-5-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét