Thứ Sáu, 30 tháng 11, 2018

BÊN LY CÀ-PHÊ CHIỀU


Hương cà-phê dịu dàng bay
Giọt màu cánh gián nhểu dài lặng thinh
Hạt đường trắng cốc thủy tinh
Khuấy lên sóng sánh bóng tình nhân xa
Còn thơm vóc dáng lụa là
Áo em phơ phất vàng pha ráng chiều.

Xuyến xao một góc trời yêu
Ta ngồi đây với liêu xiêu nắng tà
Cà-phê vị đắng đậm đà
Chảy qua năm tháng mù xa biệt ngàn
Khua đường dưới đáy ly tan
Pha vào nhan sắc ngọt làn môi xưa.


Ngô Chí Trung
  30-11-2018

Thứ Hai, 26 tháng 11, 2018

CÓ MỘT GÃ KHÙNG


Nha Mân có Ngô Chí Trung
Thần kinh chập mạch phát khùng làm… thơ.

Đôi ba câu chữ vẩn vơ
Ngắc nga ngắc ngứ như gà nghẹn cơm.

Nhân gian thiên hạ tranh hùng.
Nha Mân có một gã khùng làm thơ.

Thơ gì vần điệu ất ơ
Đọc đi đọc lại rõ thơ khật khùng!!!...


Ngô Chí Trung
 26-11-2018

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2018

Bố... lạy mày!!!


Bố mày vất vả gian nan
Xin ông bà ngoại để mang mẹ về
Cánh hoa xinh xắn đồng quê
Bố luôn chăm bón mân mê nhẹ nhàng
Bây giờ mày đã chen ngang
Bố, mày chia sẻ...mỏ vàng xài chung
Ưu tiên số một mày dùng
Còn bố thi thoảng tiệc tùng tí thôi
Trời ơi! Bố dặn dùng môi
Sao mày cắn chặt mà lôi thế này
Nhiều khi quá chén đang say
Bố chỉ mơn trớn nhẹ tay cơ mà
Bố lạy mày thả ngay ra
Mày nghịch như thế có mà tiêu vong
Nhìn mà quặn thắt trong lòng
Còn đâu nét đẹp màu hồng ngày xưa.
Con ơi bố cũng lạy mày
Mày dùng như thế bố đây hết nhờ
Bao năm bố chỉ dám sờ
Dám xoa, dám nắn, mà giờ mày xơi
Kiểu gì vừa cắn vừa lôi
Như này hỏng hết đồ chơi con à
Bố xin mày đấy!  Nhả ra!
Để cho nguyên vẹn cả nhà dùng chung…

 (Thơ sưu tầm - khuyết danh)

CÓ MỘT MIỀN QUÊ



Có một miền quê thắm nghĩa nhân
Tình thương nồng ấm khắp xa gần
Có một dòng sông miên man chảy
Lòng tôi trìu mến gọi Nha Mân.

Có tháng mười một xanh màu biếc
Ngày tôi buông tiếng khóc vào đời
Có một ánh nhìn ngời mắt liếc
Từ em biền biệt cách đôi nơi.

Đường xưa lối cũ còn mong đợi
Người đi rồi chắc sẽ quay về
Để thấy xóm làng thay đổi mới
Xanh đất, xanh trời, xanh sắc quê.

Em về nhẹ bước chân bỡ ngỡ
Nhìn cảnh quê nhà đang đổi thay
Nha Mân vẫn chảy tràn nhung nhớ
Có người thương mãi một bờ vai.


Ngô Chí Trung
  19-11-2018

Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2018

EM TREO TÌNH MUỘN



Mượn câu lục bát làm thơ
Bắc qua hai phía bến bờ nhân sinh
Về tìm lại chuyện đôi mình
Một thời ngà ngọc còn tinh khôi hồn.

Ngực trần chạm bóng hoàng hôn
Tay chưa trọn một vòng ôm đã rời
Về đâu mỏi cánh chim trời
Đôi ta rồi cũng về nơi phải về.

Thôi thì tình cứ hoang mê
Áp vai má tựa môi kề cận nhau
Cho tim hòa nhịp xuân trào
Nghe đêm cuồng nhiệt, nghe hào hển em.

Ngất ngây chếnh choáng say mèm
Em treo tình muộn nhử thèm khát ta
Rồi như sương khói mù xa
Em và ta khuất theo tà huy buông.

Câu thơ rồi cũng lạc nguồn
Chắc gì xoa dịu nỗi buồn vợi thêm
Em đi tìm nắng ấm êm
Ta về với lạnh của đêm sắp tàn.


Ngô Chí Trung
  04-11-2018