Có một miền quê thắm
nghĩa nhân
Tình thương nồng ấm khắp
xa gần
Có một dòng sông miên man
chảy
Lòng tôi trìu mến gọi Nha
Mân.
Có tháng mười một xanh
màu biếc
Ngày tôi buông tiếng khóc
vào đời
Có một ánh nhìn ngời mắt
liếc
Từ em biền biệt cách đôi
nơi.
Đường xưa lối cũ còn mong
đợi
Người đi rồi chắc sẽ quay
về
Để thấy xóm làng thay đổi
mới
Xanh đất, xanh trời, xanh
sắc quê.
Em về nhẹ bước chân bỡ
ngỡ
Nhìn cảnh quê nhà đang
đổi thay
Nha Mân vẫn chảy tràn
nhung nhớ
Có người thương mãi một
bờ vai.
Ngô Chí Trung
19-11-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét