Ước gì trái đất
đừng quay
Để tôi mãi của
tháng ngày xa xăm
Thuở em trăng đã
qua rằm
Môi non mơn mởn duyên
ăm ắp cười.
Má hồng dậy mộng
xuân tươi
Mắt huyền lúng
liếng tuổi mười sáu xinh
Hồn tôi trong vắt
thủy tinh
Ngửa nghiêng khúc
lục bát tình đong đưa.
Bao giờ trở lại
ngày xưa
Tôi về nhặt bóng
em vừa bỏ quên
Chạm vào nỗi nhớ
không tên
Bần thần cúi xuống
cầm lên bóng mình.
Phai tàn giấc mộng
phù sinh
Bồng bềnh sương
khói thoảng hình bóng tan
Ngày em nắn phím
cung đàn
So dây thả giọt
cầm hoan vỡ òa.
Bến nào neo đậu
thuyền hoa
Sông nào hứng ánh
trăng tà rụng rơi
Lắng lòng kỷ niệm
đầy vơi
Sáo qua sông khuất
góc trời phù vân.
Từ em rời chốn Nha
Mân
Chút duyên tri ngộ
chỉ ngần ấy thôi.
Ngô Chí Trung
24-7-2021