Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Đi tìm




Tôi về tìm lại thời trai
Mong bù đắp những tháng ngày đầy vơi
Sa chân rơi bến mê đời
Sóng vùi gió dập tả tơi phận người.

Tôi về tìm tuổi đôi mươi
Thương con tim héo còn rười rượi đau
Tìm hoài khúc hát đồng dao
Đỏ au con mắt xanh xao hình hài.

Tôi tìm tà áo trắng bay
Còn tươi sắc thắm hay phai nhạt màu
Tan trường thấp thoáng chờ nhau
Âm vang tiếng trống vọng vào xa xôi.

Tìm trăng, trăng lặn lâu rồi
Tìm em, em đã quên tôi bao giờ
Tìm hoa, hoa rũ xác xơ
Tìm thơ, thơ cũng lơ ngơ lạc vần.

Ngô Chí Trung
  30-3-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)



Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Trách người lỗi hẹn


Chiều vắng, hàng cây đứng lặng im
Ai về qua ngõ ngẩn ngơ tìm
Phất phơ bông bụp bên hàng giậu
Đỏ màu mong đợi nóng buồng tim.

Nhớ một ngày xa… tiếng nguyệt cầm
Cung đàn réo rắt vọng thanh âm
Nỗi niềm đồng điệu lòng tri kỷ
Chiều xưa còn đọng chút hương thầm.

Tiếng của người êm, giọng ngọt ngào
Và lời ước hẹn ngập ngừng trao
Chứng cho đôi lứa còn mây gió
Lá ở trên cây cũng xạc xào

Rồi nắng mưa buồn, mộng nhạt phai
Ai còn phiêu lãng dặm đường dài
Sao dời vật đổi... đời dâu bể
Thành thử lời xưa theo gió bay.

Xa quá xa rồi, lâu thật lâu
Người ơi còn nhớ hẹn ban đầu
Chắc cũng phôi pha màu tóc cũ
Dốc đời bước mỏi mộng về đâu.

Đêm này lặng lẽ ngồi thao thức
Bến xưa sông vắng ánh trăng mờ
Có một điều gì trong ký ức
Còn nghe nghèn nghẹn cả trong mơ.

Đã hẹn mà người đành lỗi hẹn
Trăng chìm đáy nước, giọt sao rơi
Lay động nhành cây cơn gió nhẹ
Khóm trúc đìu hiu tịch mịch trời…


Ngô Chí Trung
  28-3-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)





Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2016

Lục bát Ngô Chí Trung



1
Nỗi niềm nhỏ xuống thành thơ
Giọt thương giọt nhớ đọng bờ môi ai
Ô kìa sắc nắng tàn phai

Cõi đời kẻ tỉnh người say quay vòng
Hỏi tâm còn động gì không?
Ít ra ta cũng nặng lòng thi ca

Thong dong dạo cõi ta bà
Rồi về cát bụi yên hà vậy thôi
Uống, ăn, đi, đứng, nằm, ngồi…
Ngâm nga ngẫm ngợi thế rồi… làm thơ
Gieo câu lục bát vu vơ.

2
Người đi chợt nhớ chợt quên
Gọi ngày tháng cũ gọi tên bốn mùa
Ô hay! Tình cũng bán mua

Cho đời hiu hắt cho mưa nặng sầu
Hỏi ngày theo tháng đi đâu
Im lìm đêm vắng canh thâu lặng buồn

Thì thầm một khúc hát suôn
Ru ta điệu lý chuồn chuồn trắng tay
U trầm như cánh vạc bay
Người về viễn xứ nơi này vắng không
Giọt buồn rớt giữa mênh mông…

3
Ngày em bước lên xe hoa
G mưa đổ xuống đời ta ngập lòng
Ôi! Thì… bến nước dòng sông

Có điều… chẳng biết đục trong thế nào
Hỏi trời, trời tít trên cao
Im thin thít. Chỉ xôn xao gió lùa

Ta về lặng ngắm hoa mua
Rưng rưng sắc tím mùa xưa ngậm ngùi
U hoài một thuở nói cười
Nợ tình vay chín trả mười đớn đau
Giờ em xa thẳm phương nào…?

4
Ngày em xa thẳm phương trời
Gót chân ta giẫm xuống đời bể dâu
Ôi thôi! Tàn mộng ban đầu

Cung thương hòa với cung sầu tiễn đưa
Hoàng hôn mang đám mây mưa
Ích chi đâu! Cũng rớt bừa chia ly

Thì thôi… đã chẳng còn gì
Rồi ra bốn hướng sầu bi ngập bờ
U mê lú lẫn lơ ngơ
Ngậm ngùi ai đợi ai chờ ai đây
Giờ còn lại một chút này…

Ngô Chí Trung

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2016

Cát bụi hư vô


Sẵn bình, sẵn cốc rượu đây
Mời anh, mời bạn ly đầy uống chung.
Ngày xưa xa khuất mịt mùng
Câu thương mến nhớ vô cùng quê hương

Một thời chiếu cỏ màn sương
Mộng giang hồ cũng miên trường hư không.
Thì thôi, trả nợ tang bồng
Ngày về lều cũ nghe lòng phiêu diêu.

Thân hao gầy xế qua chiều
Bên kia sườn dốc nắng tiều tụy phai.
Một ngày qua mất một ngày
Tuổi nào từ vực sâu quay về nguồn.

Phận người mỏng tợ cánh chuồn
Hóa thân cát bụi lách luồn ai hay.
Thời gian còn lại chút này
Hỏi lòng đợi gió heo may mấy mùa

Nhạt phai chìm nổi nắng mưa
Vẫy vùng chi lắm cũng thừa pha phôi.
Thì thôi, thôi đã muộn rồi
Từng ngày qua héo khô môi đời người.

Xòe bàn tay đếm năm mười.
Ngại ngùng tóc trắng rụng rười rượi bay.
Giã từ nắng gió đường dài
Ngày về cát bụi nghiêng vai gọi thầm.


Ngô Chí Trung

Thứ Năm, 3 tháng 3, 2016

Nắng gió Nha Mân




Gió đâu như gió Nha Mân
Từ phương xa lắc tới phần phật bay.
Nắng đâu nắng rát mặt mày
Em đi đổ bóng ngả dài phía sau.
Qua cầu em rẽ lối nào
Về bên Phú Nhuận hay vào Tân An.

Tháng giêng trời nắng chang chang
Gió miên man thổi, mây bàng bạc trôi.
Rối bời sợi tóc vướng môi
Áo em tim tím, da trời xanh xanh.
Gió đâu như sẵn để dành
Nắng đâu nhuộm thắm vàng hanh cánh đồng.

Phất phơ tóc gió bềnh bồng.
Nắng hôn đôi má em hồng hây hây.
Em về một thoáng qua đây
Có nghe nắng gió còn đầy hương xuân.
Tôi còn gợn chút bâng khuâng
Hình như xuân vẫn trong ngần mắt em.


Ngô Chí Trung
Nha Mân
03-03-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)