Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

Trách người lỗi hẹn


Chiều vắng, hàng cây đứng lặng im
Ai về qua ngõ ngẩn ngơ tìm
Phất phơ bông bụp bên hàng giậu
Đỏ màu mong đợi nóng buồng tim.

Nhớ một ngày xa… tiếng nguyệt cầm
Cung đàn réo rắt vọng thanh âm
Nỗi niềm đồng điệu lòng tri kỷ
Chiều xưa còn đọng chút hương thầm.

Tiếng của người êm, giọng ngọt ngào
Và lời ước hẹn ngập ngừng trao
Chứng cho đôi lứa còn mây gió
Lá ở trên cây cũng xạc xào

Rồi nắng mưa buồn, mộng nhạt phai
Ai còn phiêu lãng dặm đường dài
Sao dời vật đổi... đời dâu bể
Thành thử lời xưa theo gió bay.

Xa quá xa rồi, lâu thật lâu
Người ơi còn nhớ hẹn ban đầu
Chắc cũng phôi pha màu tóc cũ
Dốc đời bước mỏi mộng về đâu.

Đêm này lặng lẽ ngồi thao thức
Bến xưa sông vắng ánh trăng mờ
Có một điều gì trong ký ức
Còn nghe nghèn nghẹn cả trong mơ.

Đã hẹn mà người đành lỗi hẹn
Trăng chìm đáy nước, giọt sao rơi
Lay động nhành cây cơn gió nhẹ
Khóm trúc đìu hiu tịch mịch trời…


Ngô Chí Trung
  28-3-2016
(Đã in trong tập thơ Ươm Hoa, Nhà xuất bản Hội Nhà Văn ,tháng 4/ 2017)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét