Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

TÓC XUÂN


Em buông dáng tóc lưng chừng
bờ vai phơi phới mùa xuân dậy thì
Mắt huyền cong vút hàng mi
Môi hàm tiếu nụ tường vi phớt hồng.

Tóc phơi nắng Tết phiêu bồng
Áo tà phơ phất gió lồng lộng bay
Dáng đi thấp thoáng hiên ngoài
Nắng xô ngã bóng em dài phía sau.

Vườn xuân mở lối em vào
Mùi hương thiếu nữ xôn xao lá cành
Đường chia mấy nẻo loanh quanh
Có tôi lẽo đẽo bộ hành  bước theo.

Nhành xuân lộc biếc xanh reo
Tóc xuân vẫy gọi gió heo may về
Gió đùa rối mái tóc thề
Sợi vương khóe mắt sợi mê mẩn đời.

Vườn xuân vàng cánh mai rơi
Trời xuân xanh thẳm mây vời vợi bay
Tóc xuân óng ả nghiêng dài
Lao xao giọt nắng xuân ngoài hiên sân.

Cùng em bái tạ hồng ân
Bên nhau chung bước đường trần gian đi.


Ngô Chí Trung
  30-12-2019

Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2019

LẠC MIỀN KÝ ỨC



𝓣𝓱𝓪̂́𝓹 𝓬𝓱𝓲𝓮̂̀𝓾 𝓵𝓪̃𝓷𝓰 đ𝓪̃𝓷𝓰 𝓶𝓪̂𝔂 𝓺𝓾𝓪
𝓒𝓱𝓾́𝓽 𝓴𝓱𝓸̂𝓷𝓰 𝓬𝓱𝓾́𝓽 𝓬𝓸́ 𝓬𝓱𝓾́𝓽 𝔁𝓪 𝓬𝓱𝓾́𝓽 𝓰𝓪̂̀𝓷
𝓔𝓶 𝓭𝓾̛𝓸̛̀𝓷𝓰 𝓪̉𝓸 𝓪̉𝓷𝓱 𝓹𝓱𝓾̀ 𝓿𝓪̂𝓷
𝓒𝓱𝓪̣̂𝓹 𝓬𝓱𝓸̛̀𝓷 𝓼𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 𝓴𝓱𝓸́𝓲 đ𝓾̛́𝓷𝓰 𝓽𝓪̂̀𝓷 𝓷𝓰𝓪̂̀𝓷 𝓽𝓻𝓸̂𝓷𝓰.
𝓛𝓸𝓷𝓰 𝓵𝓪𝓷𝓱 𝓶𝓪̆́𝓽 𝓫𝓲𝓮̂́𝓬 𝓶𝓸̂𝓲 𝓷𝓸̂̀𝓷𝓰
𝓚𝓱𝓪̆𝓷 𝓽𝓱𝓾 𝓿𝓪̀𝓷𝓰 𝓪́𝓸 𝓱𝓪̣ 𝓱𝓸̂̀𝓷𝓰 𝓹𝓱𝓪̂́𝓽 𝓹𝓱𝓸̛
𝓜𝓸̂𝓲 𝓷𝓸̂̀𝓷𝓰 𝓶𝓪̆́𝓽 𝓫𝓲𝓮̂́𝓬 𝓷𝓰𝓪̂𝔂 𝓽𝓱𝓸̛
𝓥𝓪̂̀𝓷𝓰 𝓽𝓻𝓪̆𝓷𝓰 𝓬𝓱𝓲́𝓷 𝓶𝓸̣̂𝓷𝓰 𝓵𝓾̛̉𝓷𝓰 𝓵𝓸̛ 𝓽𝓻𝓮𝓸 𝓷𝓱𝓪̀𝓷𝓱.
𝓔𝓶 𝓶𝓾̛𝓸̛̀𝓲 𝓼𝓪́𝓾 𝓶𝓸̣̂𝓷𝓰 𝓽𝓱𝓲𝓮̂𝓷 𝓽𝓱𝓪𝓷𝓱
𝓧𝓾𝓪̂𝓷 𝓽𝓱𝓲̀ 𝓱𝓸̛ 𝓱𝓸̛́ 𝓽𝓻𝓸̀𝓷 𝓿𝓪̀𝓷𝓱 𝓿𝓪̣𝓷𝓱 𝓽𝓻𝓪̆𝓷𝓰
𝓣𝓻𝓸̀𝓷 𝓷𝓱𝓾 𝓷𝓱𝓾́ 𝓷𝓰𝓾̛̣𝓬 𝓷𝓸𝓷 𝓬𝓪̆𝓷𝓰
𝓑𝓾𝓸̂𝓷𝓰 𝓭𝓪̀𝓲 𝓼𝓾𝓸̂́𝓲 𝓽𝓸́𝓬 𝓽𝓸̛ 𝓶𝓪̆𝓷𝓰 𝓶𝓾̛𝓸̛̣𝓽 𝓶𝓪̀.
𝓡𝓸̂̀𝓲 𝓮𝓶 𝓺𝓾𝓪𝔂 𝓰𝓸́𝓽 𝓴𝓲𝓮̂𝓾 𝓼𝓪
Đ𝓾̛𝓸̛̀𝓷𝓰 𝓱𝓾𝓷 𝓱𝓾́𝓽 𝓴𝓱𝓾𝓪̂́𝓽 𝓬𝓱𝓮́𝓸 𝓽𝓪̀ 𝓪́𝓸 𝓫𝓪𝔂
𝓒𝓱𝓲𝓮̂̀𝓾 𝓿𝓾̛𝓸̛𝓷𝓰 𝓶𝓪̆́𝓽 𝓼𝓸̛̣𝓲 𝓴𝓱𝓸́𝓲 𝓬𝓪𝔂
𝓛𝓪̣𝓬 𝓶𝓲𝓮̂̀𝓷 𝓴𝔂́ 𝓾̛́𝓬 𝓽𝓲́𝓶 𝓫𝓪̀𝓲 𝓬𝓪 𝓭𝓪𝓸.
𝓗𝓸𝓪 𝓶𝓾𝓪 𝓽𝓲𝓶 𝓽𝓲́𝓶 𝓫𝓸̛̀ 𝓪𝓸
𝓜𝓪̂𝔂 𝓬𝓱𝓲𝓮̂̀𝓾 𝓵𝓪̃𝓷𝓰 đ𝓪̃𝓷𝓰 𝓽𝓲́𝓶 𝓿𝓪̀𝓸 𝓷𝓱𝓾̛̃𝓷𝓰 đ𝓪̂𝓾
𝓢𝓪𝓸 𝓻𝓸̛𝓲 𝓻𝓾̣𝓷𝓰 𝓽𝓲́𝓶 𝓬𝓱𝓪̂𝓷 𝓬𝓪̂̀𝓾
𝓗𝓪𝓲 𝓫𝓸̛̀ 𝓽𝓲́𝓶 𝓷𝓱𝓸̛́ 𝓱𝓪𝓲 đ𝓪̂̀𝓾 𝓬𝓱𝓲𝓪 𝔁𝓪.
𝓠𝓾𝓪 𝓻𝓪̆̀𝓶 𝓶𝓾̛𝓸̛̀𝓲 𝓼𝓪́𝓾 𝓽𝓻𝓪̆𝓷𝓰 𝓰𝓲𝓪̀
Đ𝓮̂𝓶 𝓽𝓻𝓮𝓸 𝓷𝓰𝓱𝓲𝓮̂𝓷𝓰 𝓷𝓰𝓸̣𝓷 𝓽𝓻𝓮 𝓷𝓰𝓪̀ 𝓷𝓸𝓷 𝓽𝓸̛
𝓔𝓶 𝓷𝓰𝓱𝓲𝓮̂𝓷𝓰 𝓰𝓸̂́𝓲 𝓶𝓸̣̂𝓷𝓰 𝓸̛ 𝓱𝓸̛̀
𝓣𝓪 𝓷𝓰𝓱𝓲𝓮̂𝓷𝓰 𝓶𝓸̣̂𝓽 𝓰𝓸́𝓬 𝓽𝓲̀𝓷𝓱 𝓽𝓱𝓸̛ đ𝓮̂̉ 𝓭𝓪̀𝓷𝓱.


𝓝𝓰𝓸̂ 𝓒𝓱𝓲́ 𝓣𝓻𝓾𝓷𝓰
     06-12-2019

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

LỤC BÁT TÌNH THƠ (IV)



31
Trang đài gieo bóng chưa phai
Hương xuân còn đọng cho dài ái ân
Biết là đời thoáng phù vân
Chắc gì còn kiếp sau gần nhau không?

32
Bây giờ lửa đượm hương nồng
Yêu cho đỏ trái tim, hồng khóe môi
Nhành ân lộc ái sinh sôi
Nhẹ tay vun bón kẻo chồi lá đau.

33
Dang tay ta đón nắng vào
Sưởi lên ấm trái tim dào dạt thương
Yêu người hoa cỏ thơm hương
Yêu đời vạn sự vô thường tỉnh mê.

34
Dang tay ta đón tình về
Vào trong giấc ngủ lời thề sắt son
Dù cho biển cạn non mòn
Thuở ban đầu vẫn còn mon men lòng.

35
Dang tay đón giấc mơ hồng
Môi tìm môi gắn chặt nồng nàn hôn
Nồng nàn cơn gió vô ngôn
Đưa vi vu điệu ru hồn đê mê.

36
Môi thơm mật ngọt hương thề
Vòng tay ôm ngập tràn trề nỗi chung
Uyên ương tung cánh vẫy vùng
Đôi tim bốc lửa bập bùng cơn say.

37
Bập bùng đàn vọng âm lay
Tiếng tơ lảnh lót hiên ngoài nguyệt buông
Kệ đời chớp bể mưa nguồn
Mặc cơn sấm động gió luồn chân mây.

38
Nắm tay đi hết cõi nầy
Dẫu còn lắm lọc lừa đầy nhiễu nhương
Keo sơn bước tiếp trên đường
Bên kia sườn dốc về nương náu chiều.

39
Lỡ khi mưa gió tuôn nhiều
Gói lòng giữ lại hương yêu vẫn đầy
Ơn em cảm giác ngất ngây
Lâng lâng bay bổng tầng mây nhiệm mầu.

40
Lâng lâng như mới lần đầu
Lung linh trái cấm em âu yếm mời
Dắt dìu lên đỉnh tuyệt vời
Cùng nhau tận hưởng niềm phơi phới tình.


Ngô Chí Trung
  29-11-2019

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

HOA CHIM XANH



Lạnh chiều buôn buốt heo may
Hoa chim xanh úa tháng ngày rong rêu
Heo may buôn buốt lạnh chiều
Hoàng hôn sương nhuốm bến hiu quạnh mờ.

Quạnh hiu con nước lững lờ
Hoa chim xanh lắt lay chờ hanh hao
Lửng lơ mây xám dàu dàu
Cánh cò vẫy nhịp lao xao cuối trời.

Lao xao mây gió vợi vời
Nước đi biền biệt ra khơi lìa nguồn
Nước trôi mây tản gió luồn
Dấu xưa nẻo cũ cũng đuồn đuỗn phai.

Em còn hải giác thiên nhai
Chôn sầu nhân thế tháng ngày viễn du
Gió muôn năm cũ bay vù
Hoa chim xanh úa thiên thu vô thường.

Tình cố quận
Ngậm ngùi thương
Ngàn mây trắng vọng
Mùi hương quê nhà.


Ngô Chí Trung
  28-11-2019

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

LỤC BÁT TÌNH THƠ (III)



21
Trao nhau ước mộng tràn đầy
Tay nâng niu nhẹ e trầy trụa đau
Ví dầu chua mận ngọt đào
Trót lòng nặng nghĩa tương giao đá vàng.

22
Ơn em một thuở cơ hàn
Vơi cơm đầy muối tình chan mặn nồng
Giọt chờ giọt đợi giọt mong
Giọt xông mùi nhớ giọt ròng rã thương.

23
Ru êm giấc mộng bình thường
Từ em mật ngọt miên trường môi ngon
Em về uyển chuyển dáng son
Guốc khua vang nhịp nghe giòn giã duyên.

24
Nhu mì mộc mạc uyên nguyên
Gọi vui hội tụ xua phiền lụy xa
Uống cùng nhau giọt thiết tha
Gánh cùng nhau những phong ba nhọc nhằn.

25
Kệ đời thiên hạ nhố nhăng
Đừng vo tơ rối lằng nhằng quàng xiên
Cùng đi đến bến bình yên
Thong dong dạo bước qua miền cỏ mơ

26
Ươm tình trang trải vào thơ
Ngày trông mưa dứt đêm chờ nắng mai
Đường trần thiên lý dặm dài
Vượt lên sóng cả vững tay nhịp chèo

27
Khỏa buồn cho nước trong veo
Mắt hồ thu gợn khóm bèo quẩn quanh.
Nào đâu nghiêng nước khuynh thành
Chỉ nhìn thôi đã nghe thanh thản lòng

28
Cho nhau năm tháng hoài mong
Ngày hong nỗi nhớ đêm hồng chiêm bao
Nắng lên vàng ruộm tươi màu
Đón vui từ cõi ước ao ùa về

29
Cùng nhau đón phút đam mê
Đón tình nồng ấm tràn quê hương mình
Dang tay đón ánh bình minh
Đóa hoa khẽ hé nụ xinh xinh cười

30
Tiếng chim ríu rít gọi mời
Họp bầy cùng hót vang lời thiết tha.
Trời cao xanh thẳm bao la
Lơ thơ mây trắng la đà nhẹ bay


Ngô Chí Trung
22-11-2019

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

VẪN NHỚ VỀ EM


C O L L A G E

Collage là một nghệ thuật. Hay chỉ là một thao tác thủ công?
Có người cho cắt dán (thơ) mang tính nghệ thuật vì có sự suy nghĩ và đồng cảm của người làm thơ với tác giả bài thơ
Có người cho đấy là một trò chơi lắp ráp trẻ con vì sự dễ dàng của cắt xén.
Có người cảm nhận thơ cắt dán là một hình thức của họa thơ tân thời.
Thử nghiệm xem!

Sau đây là nguyên tác bài thơ “Xin hãy nhớ về em” của tác giả Thi Tuyết Phê đã in trong tuyển tập thơ MƠ THU, Nhà xuất bản Văn Học – 2018 (trang 183).
XIN HÃY NHỚ VỀ EM
(Tác giả: Thi Tuyết Phê)

Nếu một ngày áo lụa bay xa
Em phơ phất như mảnh trăng tà trước gió
Nếu một ngày không xa đó
Em trở về với cát bụi hư vô?...
Và anh ơi! Nơi huyệt lạnh đáy mồ
Anh có nhớ có thương về người con gái?
Người con gái ngu ngơ thời vụng dại
Mắt nai tơ ngơ ngác giữa đời thường
Anh nhớ gì? Và có vấn vương...
Khi ngày ấy... vô tình trên trang giấy...
Bốn mươi năm một trái tim run rẩy
Vẫn vẹn nguyên trọn mối tình đầu
Bốn mươi năm, phút chốc hóa bể dâu
Một thế giới tình yêu muôn màu tan biến
Anh lại xa và ngàn trùng cách biệt
Cánh chim di giãy chết giữa mưa phùn
Lặng lẽ cười trong ngạo nghễ mông lung
Chôn nỗi đau, em cúi đầu vào đêm tối
Tình yêu chúng mình là khoảng trời vời vợi
Chỉ tội mình lỡ dở giữa nhân gian
Lệ mặn môi đắng chát giọt đôi hàng
Em vẫn vậy, cố gượng cười trong giông bão
Và ngày mai... không còn phất phơ bay tà áo
Một chút gì... Xin hãy nhớ về em!

Collage (cắt dán), chuyển thể lục bát

VẪN NHỚ VỀ EM

- “Một ngày…
Áo lụa bay xa
Em phơ phất mảnh trăng tà
Hư vô
Một ngày…
Huyệt lạnh đáy mồ…”
Em ơi, đừng nói ngây ngô!
Khạo khờ!
Người con gái mắt nai tơ
Một thời vụng dại ngác ngơ giữa đời
Nhớ hoài nhớ mãi không vơi
Trên trang giấy còn ghi lời… Vấn vương
Bốn mươi năm… mộng bình thường
Trái tim run rẩy yêu thương buổi đầu
Vẫn vẹn nguyên một nhịp cầu
Dẫu đời là chuyện bể dâu não nùng
Chim thiên di tránh mưa phùn
Sẽ quay về giữa thung dung đại ngàn
Khoảng trời vời vợi. Nhân gian
Cười trong ngạo nghễ xuyên màn bão dông
Sau mưa trời rạng ánh hồng
Ngày mai…
Áo phất phơ bồng bềnh bay
Nhớ nồng nàn, nhớ mê say
Vẫn nguyên vẹn thế gian này
Nhớ em!


Ngô Chí Trung
  19-11-2019



ĐI TÌM RIÊNG TA



Chiều buông sắc tím chân mây
Giữ yên khoảnh khắc cho đầy riêng ta
Một đời lận đận trầm kha
Vẫn cười ngạo nghễ phong ba dập dồn.

Rượu chiều đắng buổi hoàng hôn
Ta ngồi đếm tháng ngày hồn nhiên vơi
Đếm năm vội vã qua đời
Đếm mùa vàng rụng mùa rơi những mùa…

Ai rồi cũng sẽ già nua
Ta rồi như cỏ gió lùa quạnh hiu
Rượu say khướt giữa men chiều
Giọt nồng đắng đót lời yêu tím bầm.

Giọt pha lệ vỡ âm thầm
Giọt cay cào xé môi trầm ngâm đau
Môi tình lạc lõng tìm nhau
Nhìn ra nẻo quạnh xạm màu khói tan.

Bao đêm nguyệt tận hương tàn
Bao ngày héo hắt thân vàng võ khô
Tìm đâu giữa chốn xô bồ
Mịt mù tăm cá mơ hồ bóng chim.

Em là…
Một cõi im lìm
Còn ta lặng lẽ
Đi tìm riêng ta.


Ngô Chí Trung
  18-11-2019

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2019

EM VỀ QUA PHỐ CHIỀU MƯA



Ai đem vào phố mùa thu
Để chiều mưa xối mịt mù lối em
Lòng ta – nắng tắt bên thềm
Làm sao sưởi ấm ngọt mềm bờ môi.

Ai đem thu đến đây rồi!
Hàng cây ướt đẫm bồi hồi phố mưa
Ta còn lẩn quẩn dây dưa
Đường quen bỗng lạ như vừa mới qua.

Chiều mưa phố xá nhạt nhòa
Buồn thu mấy ngõ em xa chợt về
Chiều treo mây xám ủ ê
Ta treo ngày tháng cũ lê thê buồn.

Ừ thôi! Mưa cứ tràn tuôn
Từng chiều ta cứ đếm luồng mưa qua
Mưa rơi gió tạt hiên nhà
Ta mong chút nắng hong tà áo xưa!

Em về qua phố chiều mưa…


Ngô Chí Trung
  13-11-2019

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2019

LONG LANH MÀU CHỜ



Nhẩn nha bấm đốt ngón tay
Nhẩm xem còn được bao ngày để yêu
Cân nắng sớm đếm mưa chiều
Đo vầng trăng lạnh đìu hiu cuối trời.

Nhẩn nha đong tuổi đầy vơi
Đong tràn nỗi nhớ một thời tưởng quên
Đêm nghe gió lộng đầu ghềnh
Ngày xao động sóng cồn lên sóng cồn.

Nhẩn nha ngồi tính hoàng hôn
Thấy bình minh đợi phía bồn chồn xa
Em nơi thăm thẳm giang hà
Gọi tên nhau những chiều qua những chiều.

Mây còn với gió phiêu diêu
Ta còn bên bến chờ tiều tụy mong
Em còn thả mộng bềnh bồng
Lênh đênh theo cánh bèo rong rêu về.

Mơ về nhẹ bước đường quê
Gió mơn man mái tóc thề lả lơi
Mây bay trắng một phương trời
Áo em tim tím khoảng thời gian xanh.

Có con chim hót trên cành
Sâu trong ánh mắt long lanh màu chờ.


Ngô Chí Trung
  10-11-2019


Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

LỤC BÁT TÌNH THƠ (II)



11
Duyên xưa mộng vẫn xanh rì
Người đâu gặp gỡ từ khi… đến giờ
Nõn nà mười ngón ngón tay thơ
Vuốt ve suối tóc xõa hờ trên vai.

12
Biết là tóc sẽ màu phai
Tay trong tay nắm tình lai láng tràn
Đêm tàn ngắm ánh trăng tan
Bình minh lên chốn địa đàng là đây.

13
Hoa cau trắng lối rụng đầy
Thênh thang góc nắng chiều vây ráng hồng
Gió lùa sóng gợn dòng sông
Lắng hơi hoa cỏ say nồng nàn hương.

14
Nồng nàn ngày đẫm giọt thương
Đêm nghe chăn gối tình vương vấn chờ
Tình vương yếm áo ơ hờ
Đêm chìm đắm lúc môi đờ đẫn môi.

15
Đôi tim rạo rực bồi hồi
Gió im mây lặng đêm trôi khẽ khàng
Thẹn thùa trút bỏ đoan trang
Rụt rè buông lỏng then càn khôn lơi.

16
Đồi căng ngực vuốt ve mời
Khăn xô xiêm lệch áo hời hợt nghiêng
Ngẩn ngơ khe suối ngọc tuyền
Đôi bờ cỏ mượt đào nguyên diễm kiều.

17
Mơ màng đắm đuối phiêu diêu
Nghê thường vũ khúc êm dìu dặt đưa
Mạch nguồn len nước tuôn mưa
Tràn môi mật ứa cũng thừa mơn man.

18
Đào nguyên lạch suối chảy tràn
Mùi phong nguyệt cũng tỏa giàn giụa hương
Tóc rồi cũng nhuốm màu sương
Dung nhan rồi cũng phai hường chiều vơi.

19
Trăng khi tròn khuyết ngang trời
Thì yêu cho động trùng khơi sóng dờn
Cho đêm nguyệt rụng sương rờn
Cho ngày tuyệt đỉnh mây vờn Thiên Thai.

20
Cánh cò vẫy nhịp vắn dài
Năm cùng tháng tận tiễn ngày qua mau
Chắc gì còn có kiếp sau
Yêu thương tận hiến vì nhau đời nầy.


Ngô Chí Trung
  31-10-2019


Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

ĐÊM TRĂNG VỠ



Đêm tàn trăng vỡ vàng hoe
Nhánh bần đom đóm lập lòe bến sông
Lửng lơ con nước đứng ròng
Lục bình tim tím bềnh bồng trôi xuôi.

Em đi về phía ngậm ngùi
Niềm thương nỗi nhớ tiếc hùi hụi nhau
Còn chăng kỷ niệm không màu
Ta về gói lại ngày sau để dành.

Vườn xưa tơ nhện giăng mành
Vầng trăng cố quận lạnh tanh nẻo nhà
Vời trông muôn dặm đường xa
Biệt mù tăm cá nhạt nhòa bóng chim.

Khi dòng nước lặng im lìm
Hay đâu dưới đáy sâu chìm nhánh rêu
Khi vầng mây xám qua chiều
Nào ai biết sẽ ít nhiều bão dông.

Người đi xa mặt cách lòng
Làm sao dò được tình không đổi dời
Tiễn em qua chặng ga đời
Gọi tên khản tiếng mòn hơi bồi hồi.

Kìa em! Trăng đã lặn rồi
Về thôi...
Ta phải về thôi!
Ta về…!


Ngô Chí Trung
  30-10-2019


Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

LỤC BÁT TÌNH THƠ (I)



1
Người đi dệt mộng ươm mơ
Đêm da diết nhớ ngày đờ đẫn thương
Mong cùng sánh bước chung đường
Để nhân gian hết người tương tư người.

2
Còn vương vấn tiếng nói cười
Thì về tấu khúc xuân tươi rộn ràng
Hát lên xua muộn phiền tan
Lời ca vang vọng non ngàn biển khơi

3
Bên nhau dậy mộng hương đời
Vui lênh láng sớm, tình phơi phới chiều
Ca từ đằm thắm thương yêu
Bổng trầm giai điệu xuân dìu dặt đưa.

4
Chim còn lưu luyến vườn xưa
Líu lo trên khóm tre thưa hót mừng
Dòng êm con nước ngập ngừng
Long lanh in bóng mây lừng lững trôi.

5
Mầm xanh hạnh phúc vun bồi
Thiết tha ánh mắt bờ môi hợp hòa
Khi nắng xế lúc trăng tà
Dạ lâng lâng tợ men ngà ngà say.

6
Bên đời tay nắm chặt tay
Má kề vai tựa kiếp này an nhiên
Lòng trần hồn bướm mơ tiên
Mấy cung khoan nhặt mắt huyền lưu xuân.

7
Thế nhân dù lắm gian truân
Muôn trùng bể khổ trầm luân kiếp người
Xuân về cây cỏ rờn tươi
Xá chi dâu bể cuộc đời hợp tan.

8
Phù dung sớm nở tối tàn
Đêm treo rũ mộng còn nồng nàn mơ
Duyên tình còn lãng đãng thơ
Mùa thu vẫn ngát xanh bờ rêu non.

9
Đêm thiêm thiếp mộng hao mòn
Chập chờn tỉnh giấc mơ con chóng tàn
Sắc chàm cuối góc trời tan
Lòng vương vấn nhớ tiếng đàn cố tri.

10
Thời gian nhạt nét xuân thì
Mùa bay theo cánh thiên di chốn nào
Còn hoài gọi mãi tên nhau
Áo xưa dẫu đã úa nhàu – kệ đi!



 Ngô Chí Trung
  26-10-2019


Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

LỤC BÁT QUA CHIỀU



Cánh cò vỗ nhịp vào chiều
Trắng miền ký ức phiêu diêu lượn lờ
Gió đùa bông sậy phất phơ
Nắng nghiêng ánh nhạt nhòa bờ cỏ hoang.

Nhẹ rơi chiếc lá khẽ khàng
Con sông di trú đầy san sát bờ
Dòng êm nước quyện lơ thơ
Chảy qua chiều muộn ngày dờ dật vơi.

Cánh cò vẫy nhịp ngang trời
Theo vầng mây trắng bay vời vợi qua
Bờ tre lả ngọn la đà
Hàng cây tiễn gió về xa cuối ngàn.

Chuông chùa văng vẳng đưa sang
Hương trầm ngào ngạt thoảng tràn lan bay
Lam chiều sương khói mù cay
Niềm thương nỗi nhớ quắt quay tìm về.

Nhớ bờ môi ngọt đê mê
Nụ hôn còn đọng bên lề thời gian
Hoàng hôn luống cuống vội vàng
Nắng nghiêng ngả xuống đôi hàng bóng xiêu.

Buông câu lục bát qua chiều
Nghe hoàng hôn rót lời yêu ngọt tràn.


Ngô Chí Trung
  26-10-2019


Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

PHẬN ĐÀN ÔNG


Trót sinh thân phận đàn ông
Hai ngày – dẫu cực – phải xong việc nhà.

Trước là ngày 8 tháng 3
Đàn ông chớ có la cà dể ngươi.

Tiếp sau: 20 tháng 10
Đàn ông rạng rỡ tươi cười như hoa.

Nấu cơm, đi chợ, quét nhà…
-“Áo của tôi, giặt giùm bà hôm nay”.

Hai mươi bốn giờ: hết ngày
Bàn giao công việc rồi say thỏa lòng.

Ôi! Trăm năm cõi đàn ông…!
Phụ nữ hạng nhất là không phải bàn.

Ngô Chí Trung
  20-10-2019
(Chúc mừng ngày Phụ nữ Việt Nam!)


CHỐN CŨ




Lâu lắm không về thăm chốn cũ
Em đi biền biệt tháng năm dài
Nhà xưa giờ đã thay người chủ
Cổng ngõ im lìm mong nhớ ai.

Bờ tre bụi cỏ nằm trăn trở
Vườn sau vắng lặng tiếng chim gù
Từ độ hàng cây treo nỗi nhớ
Bướm vàng thôi đậu nhánh mù u.

Còn nhớ hay quên lời đã hứa?
Mơ một ngày vui mặc áo hồng
Em phương trời thẳm không về nữa
Tôi cũng dặn lòng thôi ngóng trông.

Nhặt cánh bằng lăng nhòa sắc tím
Dòng trôi se sắt nhịp thời gian
Tỉnh giấc mơ hoa vàng kỷ niệm
Nhìn nắng chiều phai, nắng sắp tàn.

Lối xưa ngõ vắng, vầng trăng khuyết
Vẳng xa chùa vọng tiếng kinh cầu
Giọt nước lìa nguồn trôi mải miết
Chân bèo ngọn sóng giạt về đâu.

Nụ tầm xuân
trổ hoa xanh biếc
Trĩu nhánh tương tư
nặng trái sầu!


Ngô Chí Trung
  19-10-2019


Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

YÊU DA DIẾT ĐỜI



Như là sau chuyến đi xa
Bước chân trở lại mái nhà thân quen
Ấm lòng bếp lửa vừa nhen
Khói vương màu nhớ cũng chen chúc về.

Như là ra khỏi cơn mê
Thấy mình lớ ngớ bên lề nhân gian
Biết đâu địa ngục, thiên đàng…!
Thôi thì gồng gánh đa đoan kiếp người.

Bình minh rực ánh hồng tươi
Thêm yêu cuộc sống, nụ cười nở hoa
Yêu đời – yêu đến thiết tha
Yêu người – dẫu biết cũng là hư vô.

Nhấp nhô… chìm nổi… nhấp nhô
Mưa vùi gió dập sóng xô tơi bời
Một lần đến thế gian chơi
Ai người tri kỷ, ai hời hợt suôn?

Thời giờ vùn vụt gió luồn
Tuổi xuân theo tháng năm tuồn tuột trôi
Vòng quay điểm hẹn luân hồi
Vầng mây trắng phía xa xôi giang hà.

Một mai…
Vào cõi mù sa
Hồn còn hoài vọng
Yêu da diết đời.


Ngô Chí Trung
  17-10-2019
(viết sau ngày ở bệnh viện về)

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

MIỀN CỔ TÍCH



Em qua miền cổ tích
Lắng đọng lời trăm năm
Trong cõi xưa u tịch
Hoài niệm thời xa xăm.

Tóc mây bồng bềnh gió
Tà áo dài bâng khuâng
Lối mòn vương lá cỏ
Khẽ khàng nâng bước chân.

Người em thời hoa mộng
Môi ngoan nét diễm kiều
Tôi một lần được sống
Và một thời đã yêu.

Em tìm bên bến lỡ
Nơi phế tích hẹn hò
Chút tình xưa vụn vỡ
Khi chạm lòng so đo.

Mùa đi im tiếng thở
Bóng bạch câu vô tình
Tôi soi vào nỗi nhớ
Thấy một trời phiêu linh.

Bước ra miền cổ tích
Em lộng lẫy trang đài
Tôi chìm trong tĩnh mịch
Nắng ngả màu tàn phai.


Ngô Chí Trung
  29-9-2019

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2019

VẦNG TRĂNG CỔ TÍCH




Lên đồi cổ tích tìm trăng
Hỏi thăm chú Cuội chị Hằng ra sao
Chỉ nghe mây gió thì thào
Cùng lời cây cỏ tan vào thinh không.

Vầng trăng cổ tích bềnh bồng
Nhuốm màu huyền thoại giữa mông mênh trời
Cuội còn mê mải rong chơi
Bỏ trâu ăn lúa ời ời gọi cha.(*)

Chị Hằng xiêm áo thướt tha
Đêm rằm đem trải lụa là ra phơi
Tôi và em của một thời
Nửa mơ nửa mộng nửa đời phân vân.

Trăm năm thế sự xoay vần
Cỏ cây còn lắm phong trần. Huống chi…!
Lối xưa rêu cỏ xanh rì
Thời gian gõ nhịp mùa đi vợi vời.

Tôi ngồi giữa bóng chiều vơi
Tóc xưa nhuộm trắng bụi đời sương pha
Chị Hằng giờ chắc đã già
Chú Cuội cũng bỏ cây đa lâu rồi.

Em đi qua
Bỏ lại tôi
Với trăng cổ tích bồi hồi
Ngày xưa…

Ngô Chí Trung
  20-9-2019
(*) “Thằng Cuội ngồi gốc cây đa
Bỏ trâu ăn lúa gọi cha ời ời.”
(ca dao)