Chiều buông sắc
tím chân mây
Giữ yên khoảnh khắc cho đầy riêng ta
Giữ yên khoảnh khắc cho đầy riêng ta
Một đời lận đận
trầm kha
Vẫn cười ngạo nghễ
phong ba dập dồn.
Rượu chiều đắng
buổi hoàng hôn
Ta ngồi đếm
tháng ngày hồn nhiên vơi
Đếm năm vội vã
qua đời
Đếm mùa vàng
rụng mùa rơi những mùa…
Ai rồi cũng sẽ
già nua
Ta rồi như cỏ gió
lùa quạnh hiu
Rượu say khướt
giữa men chiều
Giọt nồng đắng
đót lời yêu tím bầm.
Giọt pha lệ vỡ
âm thầm
Giọt cay cào xé
môi trầm ngâm đau
Môi tình lạc
lõng tìm nhau
Nhìn ra nẻo
quạnh xạm màu khói tan.
Bao đêm nguyệt
tận hương tàn
Bao ngày héo hắt
thân vàng võ khô
Tìm đâu giữa
chốn xô bồ
Mịt mù tăm cá mơ
hồ bóng chim.
Em là…
Một cõi im lìm
Còn ta lặng lẽ
Đi tìm riêng ta.
Ngô Chí Trung
18-11-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét