Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

ĐÊM TRĂNG VỠ



Đêm tàn trăng vỡ vàng hoe
Nhánh bần đom đóm lập lòe bến sông
Lửng lơ con nước đứng ròng
Lục bình tim tím bềnh bồng trôi xuôi.

Em đi về phía ngậm ngùi
Niềm thương nỗi nhớ tiếc hùi hụi nhau
Còn chăng kỷ niệm không màu
Ta về gói lại ngày sau để dành.

Vườn xưa tơ nhện giăng mành
Vầng trăng cố quận lạnh tanh nẻo nhà
Vời trông muôn dặm đường xa
Biệt mù tăm cá nhạt nhòa bóng chim.

Khi dòng nước lặng im lìm
Hay đâu dưới đáy sâu chìm nhánh rêu
Khi vầng mây xám qua chiều
Nào ai biết sẽ ít nhiều bão dông.

Người đi xa mặt cách lòng
Làm sao dò được tình không đổi dời
Tiễn em qua chặng ga đời
Gọi tên khản tiếng mòn hơi bồi hồi.

Kìa em! Trăng đã lặn rồi
Về thôi...
Ta phải về thôi!
Ta về…!


Ngô Chí Trung
  30-10-2019


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét