Thứ Năm, 17 tháng 10, 2019

YÊU DA DIẾT ĐỜI



Như là sau chuyến đi xa
Bước chân trở lại mái nhà thân quen
Ấm lòng bếp lửa vừa nhen
Khói vương màu nhớ cũng chen chúc về.

Như là ra khỏi cơn mê
Thấy mình lớ ngớ bên lề nhân gian
Biết đâu địa ngục, thiên đàng…!
Thôi thì gồng gánh đa đoan kiếp người.

Bình minh rực ánh hồng tươi
Thêm yêu cuộc sống, nụ cười nở hoa
Yêu đời – yêu đến thiết tha
Yêu người – dẫu biết cũng là hư vô.

Nhấp nhô… chìm nổi… nhấp nhô
Mưa vùi gió dập sóng xô tơi bời
Một lần đến thế gian chơi
Ai người tri kỷ, ai hời hợt suôn?

Thời giờ vùn vụt gió luồn
Tuổi xuân theo tháng năm tuồn tuột trôi
Vòng quay điểm hẹn luân hồi
Vầng mây trắng phía xa xôi giang hà.

Một mai…
Vào cõi mù sa
Hồn còn hoài vọng
Yêu da diết đời.


Ngô Chí Trung
  17-10-2019
(viết sau ngày ở bệnh viện về)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét