“Người đâu gặp gỡ làm chi
Trăm năm biết có duyên gì hay không”
(Truyện Kiều – Nguyễn Du)
Gặp nhau chi để
hoài mong
Bỗng dưng vướng sợi
tơ lòng ngổn ngang
Đêm chiêm bao luống
mơ màng
Ngày tơ tưởng mộng
trần gian phiêu bồng.
Mặc đời nóng hạ
lạnh đông
Tôi nghe xuân ấm,
mát lồng lộng thu
Dẫu trời giăng kín
mây mù
Vẫn tin nắng tỏ xóa
u ám mờ.
Tôi hồn nhiên đến
ngây thơ
Đâu hay em đã tình
hờ hững quên
Đời là sông nước
lênh đênh
Tôi con thuyền nhỏ
buồn tênh mái chèo.
Gặp nhau mây nước
bọt bèo
Bụi lầm cát lỡ còn
đeo đẳng chờ
Dặm hồng xa lắc xa
lơ
Con thuyền không
bến xác xơ sóng cồn.
Môi còn tươm mật nụ
hôn
Đã vang tình khúc
nửa hồn thương đau
Ai làm tuôn hạt mưa
mau
Ai chan lệ tưới
lòng nhau ướt đầm!
Đời người khó được
trăm năm
Hãy yêu thương, chớ
để lầm lạc nhau!
Ngô Chí Trung
14-5-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét