Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2020

BỀNH BỒNG NƯỚC MÂY



Tiễn nhau cúi mặt làm thinh
Chút thương luyến nhớ chút tình khói sương

Khói sương trời đất bình thường
Nhớ thương là chuyện của tương tư người
Hợp tan là lẽ khóc cười
Phận duyên là số kiếp rười rượi vương.

Em đi khuất bóng cuối đường
Ta về góp nhặt tàn hương bồi hồi
Tiếc uyên ương nỡ lìa đôi
Ước mơ thôi đã… đành thôi mộng vùi.

Nụ hôn nồng ấm chưa nguôi
Bờ môi héo hắt ngậm ngùi dấu son
Lời xưa hẹn biển thề non
Trăng xưa bến cũ ai còn nhớ quên.

Ta về lối vắng mình ên
Em đi tóc lộng bồng bềnh nước mây.


Ngô Chí Trung
  22-3-2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét