Em đi phượng thắm đường chiều.
Thon thon dáng nhỏ xiêu xiêu bóng gầy.
Ta tìm về
thuở thơ ngây.
Ngày em tô lại môi hồng.
Xe hoa một chuyến theo chồng sang ngang.
Cũng mùa hạ nắng chang chang.
Tiếng ve réo rắt rộn ràng tiễn nhau.
Vui em hạ
thắm má đào.
Buồn ta phận bạc xanh xao mảnh đời
Em đi nẻo ấy
xa vời.
Lòng không vướng bận nhiều lời nông sâu.
Em về
phương đó làm dâu.
Bỏ quên câu hát “… qua cầu gió bay”.
Bỏ thời áo
trắng tàn phai.
Cho đêm mắt ướt, cho ngày môi khô.
Còn ta với
cõi hư vô.
Với mong manh, với mơ hồ đẩu đâu…
Vội đi tìm
hạ bên cầu.
Giật mình trông lại mái đầu phong rêu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét