Thứ Năm, 27 tháng 12, 2018

VẠT NẮNG CHIỀU PHAI


Máu hòa nhiệt huyết tim mình
Trào lên ngọn bút ghi hình ảnh xưa
Con đường phượng vĩ nắng trưa
Tiếng ve theo ngọn gió đưa lững lờ.

Từ khi buông bỏ ngây thơ
Một em sắc sảo, một khờ khạo tôi
Nụ tình vừa chớm tinh khôi
Em - vì sao lạc đổi ngôi ven trời.

Tìm em biền biệt tăm hơi
Năm cùng tháng tận ngày vời vợi sang
Chân trần mòn lối nhân gian
Tuổi xuân vỗ cánh theo hoàng hạc bay.

Tìm em biển rộng sông dài.
Mây giăng mắc đợi, sương lay phay chờ
Miên man con sóng xô bờ
Dung nhan em vẫn xa mờ mịt xa.

Em chìm đắm chốn phồn hoa
Tôi bơ vơ cuối giang hà mù phương
Còn thơm mái tóc nồng hương
Dáng xưa áo lụa còn vương vai gầy.

Lạnh lùng gió, lạnh lùng mây
Lạnh lùng cả bến sông đầy nước trôi
Bình minh ấm phía em ngồi
Chiều phai vạt nắng chỗ tôi lạnh lùng.

Dẫu rằng hữu thủy vô chung
Ơn em trao nhớ thương cùng tận tôi.

Ngô Chí Trung
  27-12-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét