Nẻo về ngựa nản chân bon
Cất lên giọng hý mỏi mòn
vó câu
Đời người mấy bận bể dâu
Chồn chân lãng tử mái đầu
sương phơi.
Nhìn mây lãng đãng cuối
trời
Cánh chim lẻ bạn chơi vơi
giữa chiều
Chưa thu mà lá rơi nhiều
Hương hoa cau thoảng đưa
dìu dịu sang.
Hoàng hôn buông xuống
đồng làng
Lúa thì con gái mỡ màng non tơ
Một đôi cò trắng lượn lờ
Rập rờn về đậu trên bờ
tre xanh.
Lưng trời một mảnh trăng
nghiêng
Hàng cây lả bóng bên hiên
mơ màng
Dòng sông bảng lảng ánh
vàng
Thuyền ai khua nước sóng
loang dập dềnh.
Dật dờ nhớ nhớ, quên quên
Nhủ lòng thanh thản giữa
mênh mông tình
Xoa tay cười với riêng
mình
Tìm trong dĩ vãng chút
bình yên xưa.
Ngô Chí Trung
30-9-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét