Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

Thương bóng tre làng




Bóng tre làng ngày xưa        
Che tuổi thơ mát rượi
Để lại niềm tiếc nuối
Khi người ta trưởng thành.
                             
Ngày tháng đi qua nhanh
Dòng thời gian hối hả
Thế giới to rộng quá
Đời cũng nhiều đổi thay.

Làm thân cánh vạc bay
Lạc loài nơi phố thị
Đêm từng đêm mộng mị
Ngày qua ngày bon chen.

Những phận người lạ quen
Quay trong vòng cơm áo
Hơn nửa đời giông bão
Kiếp nhân sinh xô bồ.

Về quê giờ như phố
Đường nắng lóa bê-tông
Bước chân nghe lạc lõng
Vấp gốc tre, ngỡ ngàng.

Thương quá bóng tre làng
Mát rượi vùng ký ức.
Kỷ niệm tràn rạo rực
Tuổi thơ ơi! Ngày xưa…



Ngô Chí Trung
  29-11-2015

2 nhận xét:

  1. Tôi thích bài thơ này của bạn. Bởi bạn đã nói được nỗi niềm của nhiều người với quê qua nỗi niềm riêng bạn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế giới thật rộng lớn, và lũy tre làng từng tỏa bóng mát rượi tuổi thơ cũng rất dễ che khuất tầm mắt khi người ta trưởng thành. Trên đường đời xuôi ngược, đôi lúc nhớ về quê hương chợt lắng dịu tâm hồn với bóng tre tràn đầy kỷ niệm tuổi thơ.

      Xóa