Thứ Hai, 18 tháng 3, 2019

NGUYỆT RẰM


Ru tình em khép mi ngoan
Vai lưng lửng xõa dịu dàng tóc mây
Môi hơ hớ mọng căng đầy
Anh làm gối để em ngây ngất nằm.

Từ em hẹn ước trăm năm
Tuổi trăng tròn mộng đêm rằm nghiêng treo
Mắt huyền thiếu nữ trong veo
Hồn anh về đậu bờ neo sóng dồi.

Sóng xô bờ lở bến bồi
Tang điền thương hải chẳng phôi pha lòng
Ai lường bờ bến sâu nông!
Bờ không, bến có: bến không có bờ.

Đã từng mỏi mắt mong chờ
Vượt bao ghềnh thác mịt mờ bão dông
Đã từng chung cảnh long đong
Trầu không, vôi có: vôi không có trầu.

Ví dù áo cưới sờn bâu
Vẫn keo sơn đến bạc đầu uyên nguyên.

Em đừng tin bọn thanh niên
Buông lời đường mật quàng xiên rối lòng
Cũng đừng nghe lũ đàn ông
Hứa nhăng hứa cuội mà không thực hành.

Thế gian chỉ một mình anh
Dành riêng em tấm lòng thành nhất tâm
Yêu em từ độ nguyệt rằm
Màn loan gối phượng hương ăm ắp đầy.


Ngô Chí Trung

  17-3-2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét