“Trời hôm ấy mười lăm hay mười tám
Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ mười ba”
(Tuổi mười ba – thơ Nguyên Sa)
Cây đa, bến nước, sân đình
Hồn quê sâu lắng thuở bình
yên xa
Thuở hồn nhiên, tuổi ngọc
ngà
Chơi trò tìm trốn ú òa nhí
nhon.
Tôi còn với tháng giêng
non
Môi em đã thắm màu son tơ
đào
Mắt em sắc tợ lưỡi dao
Liếc tôi lảo đảo lao đao
một đời.
Cất lời tôi gọi tôi ơi!
Ba hồn chín vía tơi bời lá
hoa
Tôi vô tư đến thật thà
Hỏi em, em nói: “…Mười ba!
Chưa rằm…”
Tháng giêng hôm ấy mùng
năm
Tôi gieo hạt nhớ trổ mầm
xanh lơ
Trăng non khuyết một góc
chờ
Cây đa bến nước neo bờ đêm
đêm.
Tương tư lá rụng đầy thềm
Hạ đi thu đến lạnh mềm heo
may
Ơ hờ mộng vỗ cánh bay
Em theo chồng để tình phai
chốn nào.
…mười lăm… hai mươi năm
sau
Cây đa, bến nước đi vào
cõi xưa
Sân đình trầm mặc nắng mưa
Biết tìm đâu thuở em vừa
mười ba!
Ngô Chí Trung
03-03-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét