Từ em ngoảnh mặt xoa tay
Làm người xa lạ quên ngày
xưa quen
Phải đâu trăng tỏ phụ đèn
Mà lê quên lựu cho nghèn
nghẹn tim!
Từ em bảy nổi ba chìm
Mịt mù tăm cá bóng chim
cuối trời
Đã biền biệt tím chiều khơi
Quê hương khuất nẻo vợi
vời khói sương.
Từ em ảo mộng thiên đường
Lạnh lùng trút bỏ mùi hương
quê mùa
Quê mùa em bán tôi mua
Xin đừng rẻ rúng trêu đùa
cợt nhau.
Đừng khơi thêm vết thương
đau
Để thời gian phủ lên màu
rêu xanh
Một mai sẹo đã yên lành
Thì thôi ước hẹn cũng đành
đoạn tan.
Tôi về mùa cũ đã tàn
Dấu xưa phế tích nằm hoang
vắng chiều
Chim gù gọi bạn đìu hiu
Bến sông quạnh quẽ nắng
tiều tụy phai.
Lòng tôi tháng chạp mãn
khai
Tình em đã vội giêng-hai…
Ngậm ngùi!
Ngô Chí Trung
28-02-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét