“Kỷ niệm không là gì
Khi thời gian bôi xoá
Nhưng lại là tất cả
Khi lòng ta muốn ghi…”
(Kỷ Niệm – thơ Thục Nguyên )
Ngày về rũ áo phong sương
Hành trang cuộc lữ bụi đường lấm lem
Thân gầy dáng nhỏ hom hem
Như người khách lạ bên thềm bơ vơ.
Ta về cũng chẳng ai chờ
Quăn queo tóc rối xác xơ hình hài
Đêm dài lạnh lẽo vòng tay
Ru miền ký ức theo ngày tháng vơi.
Chút duyên gặp gỡ trong đời
Lênh đênh bèo nước cũng rời rã tan
Ta về đứng giữa nhân gian
Khi chang chang nắng lúc giàn giụa mưa.
Mưa còn ướt dấu chân xưa
Nắng còn hong kỷ niệm vừa nguôi thương
Ngẩn ngơ tiếc một làn hương
Bay qua áo trắng sân trường chênh chao.
Tàn đêm ảo mộng chiêm bao
Đèn leo lét ngọn dầu hao gió lùa
Hôm trời gió trở sang mùa
Có người ghé lại phân bua chuyện mình.
Ta ngồi bối rối
Lặng thinh.
Nỗi buồn đang chết hồi sinh
Không ngờ!...
Ngô Chí Trung
17-4-2022
Chúc chú nhiều sức khỏe.
Trả lờiXóaTuệ - 1 người Sài Gòn gốc Nha Mân.
Cảm ơn Ha Tue đã dành cảm tình cho trang blog.
Xóa